Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

..TÌNH CÂY VÀ GIÓ...

***TÌNH CÂY VÀ GIÓ **
**199*********************

Tình cây còn đợi chốn nầy
Còn hồn của gió trời mây chốn nào
Cây hờn lạnh giá xiết bao
Lao xao đợi mãi gió nào biết đâu

Gió rào đi khắp năm châu
 Gió đi đi mãi biết đâu đường về
Tình cây đợi mãi lê thê
Còn tình của gió lỗi thề chốn nao

Cây giờ im lặng xót đau
Chẳng mong gió nửa đi đâu mặc tình
Có gió thì cây lung linh
Không gió cây vẫn một mình lao xao

**thơ* mộng thường**
**16*08*15**

..bài họa của mộng thường...

Vi vu gió thoảng phương trời
Tình cây lặng lẻ gió thời đông tây
Cây thì lặng lẻ chốn nầy
Gió kia bay mãi cùng mây nô đùa

Để cây ngày nắng đêm mưa
Cứ đợi gió mãi sao chưa thấy về
Cây buồn lặng lẻ nẻo quê
Gió đưa hương thoảng đừng về nửa nha

Xin cho gió thoảng từng cơn
Để cho ấm áp nổi hờn dần vơi
Gió ơi gió đi muôn nơi
Để cây hiu quạnh khung trời cô đơn

Cây giờ không dổi không hờn
Để cho gió lộng từng cơn biển chiều
Cây buồn lặng lẻ đìu hiu
Mà gió vẫn thế mây chiều viễn du

Chỉ là cơn gió thoảng qua thôi
Tình cây chết lặng những đêm rồi
Gió thoảng phương trời xa... mỗi tối..
Cây giờ an phận kiếp đơn côi

Bên thềm gió thoảng đợi ai
Đề cho mỏi mệt nhạt phai má hồng
Gió đi lá có trông mong
Lá thì một dạ đợi trông gió về

Gió đì vạn nẻo sơn khê
Lòng gió muốn về lá có vui không
Bao năm mòn mỏi lá trông
Gió đi biền biệt không mong trở về

Nếu không có gió ru hời
Thì cây và lá một đời hẩm hiu
Lá thì rơi rụng muôn chiều
Gió ra đi mãi lá đành chia tay

Lá vàng rơi rụng tàn phai
Gió ra đi mãi không quay trở về
Gió giờ biền biệt sơn khê
Lá vàng một kiếp ủ ê đợi chờ

Tình lá là cả vườn thơ
Gió về hội ngộ từng giờ reo vui
Lòng lá tất dạ bùi ngùi
Hồn thơ lai láng niềm vui đón chào

Gió đến lá vui xiết bao
Mong chi ngủ nghĩ rạc rào sáng đêm
Chỉ tiếc nhà mạng quá phiền
Suốt ngày cứ kẹt cả đêm mất hoài

Gió ơi chớ vội trách ai
Lá đây vẫn đợi gió lai vãng nè
Tình lá luôn vẫn lắng nghe
Thì thầm của gió chở che sáng chiều

Gió vẫn muôn đời gió vui chơi
Tình yêu của gió yêu đất trời
Mênh mông biển gió mênh mông sóng
Gió mãi muôn đời gió lã lơi

Tình cây lặng lẻ đã muôn đời
Vui cùng hoa lá mãi rụng rơi
Cây là bóng mát ru người đợi
Lữ khách dừng chân đỡ mệt ...nơi...

Hảy mang sô lấy nước tưới hoa
Bao nhiêu nước mắt đệ  chảy ra
Đem về tưới kiễng là tốt nhá
Đem ra chợ bán khấm khá nha

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét