Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

TUI ĐÃ QUYẾT

*** TUI ĐÃ QUYẾT***
*********528*********

Tui đã bảo ông đừng mất nết
Lấy tui rồi đến chết ở nhà
Tui đây điện nước đủ nha
Ông còn thèm phở la cà xóm trên

Tui đã biết ông lên bà nhỏ
Đi cả ngày muốn bỏ đồng hoang
Muốn lén phéng ,.chẳng ngó ngàng
Để ông hàng sóm đã sang trông chừng

Ông muốn thế vậy đừng về nhé
Tui điên rồi muốn xé ông ra
Tui đây thủ tiết trông nhà
Ruộng trên đồng dưới nước đà phì nhiêu

Ông nhớ nhé đừng kêu mỗi tối
Tui giận rồi có hối ...cũng không
Đừng lãm nhảm ..tui nhọc lòng
Hãy đi luôn nhé đừng mong trở về

Tui sẽ chẳng thèm mê ...đuổi thẳng..
Đêm trở về giường vắng ...ngủ ngon
Ông đi nhé kẻo ăn đòn
Tui đây đã quyết ..có ngon xin mời

..thơ mộng thường ...
...18 ..07..16...

..Bài họa mộng thường ...

Tui không biết và không muốn hiểu
Lấy nhau rồi ông liệu giữ thân
Nếu không tôi cũng bất cần
Ông theo con nhỏ ...chớ phân bua nhiều

TUI đã biết ông tiêu đời đó
Đêm ngủ nè giữ.. nó ..chặt nha
Không là tui cắt khổ đà
Mất lun cái giống xem là còn đi

Tui không nói ông lì ...dê chúa
Cứ nghĩ rằng có của đem khoe
Hồi trước tui đâu có dè
Ông hư đến thế ..nghe mà ứa gan

Tui điện nước đài trang ngó thử
Nhưng nhớ là tui dữ nhất vùng
Ông mà léo hánh lung tung
Tui đã nỗi khùng không sống được yên

Tui xinh nhé có duyên biết chữa
Ông chán à ..lần nữa đi luôn
Lúc ấy có khổ đừng buồn
Tui chỉ cảnh báo ..đừng cuồng dại si ...kkkk

Anh lén lúc sợ em là đúng
Nếu trở về em bún ra đường
Bao ngày mê sắc đắm hương
Thì đi lun nhé tui đương bực mình..

Thật không thấy sợ thì chừa
Nếu không mất vợ đổi thừa tại ai
Mê gát tía lẫn lầu đài
Quên cô vợ đã miệt mài sớm hôm...

Anh nhẹ dạ tham là tửu sắc
Nên đêm về con mắt mơ màng
Nằm mơ cứ nhắc tên nàng
Bảo em nhịn á ...em càng tức điên ...hì ...

Anh thèm phở nghe thương đến lạ
Cơm ở nhà no đã  đầy hong
Như thế còn lượn lòng vòng
Nhìn em hàng sóm ..cô phòng thả dê

Em không nói lề mề đáng ghét
Đã si người ..nói phét bảo tin
Xem anh ốm yếu.. thất tình
Mà em ngấy lắm ...tủi mình hẩm hiu

Anh đi nhé về chiều có khổ
Đừng trở về dụ dỗ tui nghe
Ngày trẻ tui đâu có dè
Anh tham tửu sắc ..bạn bè kêu ca ..

Điện thắp sáng các nhà ...tình cũ
Nước tràn đầy như lũ ..kệ anh..
Anh giờ họ sở tên khanh
Em không chia sẻ ...chỉ dành mình ên..

Yêu anh lắm cho nên mới giữ
Nếu không nè ..anh cứ mà đi
Dung nhan em tựa tây thi
Anh còn khao khát ...cái gì hở anh

Anh đi nhé ...thôi mình cách biệt
Em cô phòng chẳng tiếc ....rời xa..
ANH cùng người ấy đậm đà
Tình ta chẳng biệt ..anh à ..đành buông ...

Anh chỉ nói nào đâu trách nhiệm
Cứ đêm về đi kiếm người dưng
Em đây chán nhé ..xem chừng
Có trăng anh nỡ ..chẳng cưng vợ nhà ....hi

Chồng cưng  nói ...có tin không nhể
Chứ mấy hôm về trể..ở đâu
Hay anh đến nhà thị mầu
Hai người hú hí hồi lâu đã rồi

Tối Về đến nghe hôi mùi lạ
Cứ ngỡ là anh đã say mèm
Ôi trời nhìn kỹ lại xem
Vết son trên áo dấu em ..dấu người

Anh nói vậy em cười khẽ bảo
Chớ cái gì dính áo vậy kìa
Rõ ràng như thế chối lia
Để em đi chết ..tình kia vẹn tròn

Anh đắm đuối môi son cô ấy
Nên em đành phải quấy chìu anh
Để ai khổ cũng chẳng đành
Thôi anh theo nó ..yến oanh một nhà

Em cam phận đành xa nhau mãi
Bởi em khờ nên dại yêu anh
Hết rồi cái thuở xuân xanh
Giờ đây hoa héo lìa cành ...anh chê

Anh phụ nghĩa hiền thê tấm mẳn
Quên lời thề lo lắng trăm năm
Giờ đây giọt lệ gối nằm
Đời em cô quạnh ...như tằm dệt tơ ....

Yêu anh lắm nên em thỏ thẻ
Sợ ra ngoài có kẻ dụ anh
Để rồi nhà cửa tanh bành
Để anh hờn giận cơm canh chẳng lành

Anh nói thế sao anh không nghĩ
Lời hôm nào chung thủy cùng nhau
Giờ anh say đắm mụ nào
Anh đành phụ rẫy ...Để đau tim nè..

Em nhắn nhủ không nghe  ..còn dối ..
Đã làm điều có lỗi với em
Vết máu á ...mọi người xem
Nó ôi ...thơm phức mùi kem vậy cà

Anh đứng vững không sa cạm bẫy
Để chúng mình gãy gánh giữa đường
Con dại không kẻ xót thương
Đi nuôi con họ đoạn trường hay không ..?

Em đã nói anh long bông mãi
Thì cuộc đời ngang trái đau thương
Gió vùi mưa dập phong sương
Tan nhà nát cửa bởi phường mây mưa

Em đã nhắc sớm trưa chiều tối
Chẳng bận lòng sám hối quay về
Thân tàn người ấy chán chê
Em là cơm nguội ...Anh về mà sơi

Em đã bảo sự đời đen trắng
Họ tham tiền nó chẳng yêu đâu
Giờ đây anh có nguyện cầu
Nó đi tuốt luốt... không câu giả từ

Em mở lối ..làm nư ..giận dổi
Bởi anh hư nông nổi bây giờ
Sao đành ngoảnh mặt làm ngơ
Anh quay trở lại em chờ con mong ...kkkk

Nói gì thế cô em gái nhỏ
Chị đây nào có bỏ anh đâu
Về nhà chị nhổ tóc sâu
Rồi đem đi tắm cạo râu phận tròn

Nói nhan sắc một con như chị
Nhìn mà xem tào thị không bằng
Về nhà sửa túi nâng khăn
Cơm canh no đủ ..mần răng ..thiếu gì ..?

Nhan sắc chị tây thi vẫn kém
Nhưng ông này cũng xém bỏ đây
Ông này chỉ muốn ăn cây
Cho nên chị quyết ..phen này sử luôn ....kkkk

Ông ấy đã cấm sừng chi đó
Chị đâu nào làm khó cho cam
Phận là vợ  chẳng càm ràm
Nâng như trứng ngỗng ...mần răng nữa chừ ....hi

Tỷ đây chẳng hoạn thư tái thế
Yêu quí chồng như thể ông hoàng
Ông đang ở chốn trần gian
Mà ông cứ ngỡ thiêng đàng ..mới ghê ...hihi

KKKkk
Chuyện ấy đã xưa rồi nhỏ
Anh bây giờ đã chẳng bỏ chụy đâu
Ngày đêm chị mãi nguyện cầu
Ở nơi chín suối trọn câu đá vàng

Bây giờ anh chẳng phụ nàng
Bởi anh lìa thế ..trần gian ..nhị tỳ
Chị nay rãnh rỗi thơ thi
Cũng rất hạnh phúc chẳng chi u buồn....hì

Thật không đã hứa đừng quên vội
Nếu không chừa cái tội thả dê
Nhìn gái đẹp chẳng chịu về
Cho anh thỏa dạ..cận kề người ta...

Chẳng dữ không hiền mới là ta
 xem thường kiều nữ mới bỏ nhà
Ra kia tìm phở tham của lạ
Bệnh chết bò về mãi khóc la

Mặc tình bún phở cứ mê nha
Về đây sẽ biết ..với tay bà
Của kia hãy giữ ..đừng mất nhá
Cái tội tham liều ...vậy đó đa ....kkkkkk

Xa đà vui vẻ mấy ẻm ca
Tối đến bò về đến ngõ nhà
Hèm đâu nhiều thế ôi chua quá
Chẳng phải tiền nhiều bà ham nha ...kkkk

Sướng đi vui vẻ để kẻo già
Đua đòi là khổ tấm thân ta
Say đi sẽ thấy trời nghiêng ngã
Tỉnh rồi sẽ thấy nhà thương đa ....kkkk

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét