***VẦNG TRĂNG KHUYẾT***
****253*********************
.....Cảm tác vầng trăng.....
Đã khuyết rồi sao ..?..nửa mất rồi...
Nên tình chẳng vẹn phải lìa đôi
Nhìn trăng lặng lẽ sầu trăm mối
Hỡi cố nhân ơi..dạ rối bơì..
Quạnh vắng cô đơn giữa biển trời
Đâu người hiểu thấu cách đôi nơi
Bơ vơ nẻo vắng sầu vời vợi
Cất giữ tình ai đã đánh rơi ..
.....thơ mộng thường....
....04.10..15....
....bài HỌA của mộng thường ...
Trăng treo nửa khuyết vội tàn
Chuyện tình xưa cũ mây ngàn phủ che
Biển sầu một cảnh vắng hoe
Nổi lòng quạnh quẻ phòng the u buồn
Đau lắm làm sao biết ngõ tìm
Tình kia vừa hé vội lìa duyên
Đôi ta cách trở đò lỡ chuyến
Biệt khúc thơ tình quá truân chuyên
KHUYẾT nửa vầng trăng rồi sẽ tàn
Nên tình rẻ lối bậu sang ngang
Sầu kia chia sẻ tình ngao ngán
Tuột mất nhau rồi rẻ thúy loan
Nửa vầng trăng khuyết trôi qua
Tình theo năm tháng nhạt nhòa buông lơi
Trăng khuya sao nở tàn rồi
Cho tình đôi lứa mỗi nơi thêm sầu
Kẻ ở người Đi đượm nét sầu
Cho lòng quạnh vắng suốt canh thâu
Người đi nức nở phương trời bậu
Rẻ lối ngàn trùng đẫm giọt châu
Một nửa người đã nhặt được sao
nghe như nước mắt chợt tuôn trào
Một nửa tình rơi hồn tôi mất
Một nửa còn đây quặn thắt đau
Một nửa kia ơi ở phương trời
Chắt sầu lẻ bóng cũng đơn côi
Hằng đêm nhung nhớ Đi vào cõi
Chết lặng đau thương nát cuộc đời
MỘNG treo một mãnh trăng vàng
THƯỜNG tình đã rớt phải sang ngang
MẠNH mang một nửa xa tầm mắt
THÁNG ngày nhung nhớ mãi xốn xang
Nửa mảnh trăng khuya đã khuyết rồi
Còn đây Nửa mảnh thật đơn côi
Trăng rơi lặng lẻ ngồi ngấn lệ
Một chút tình trao đã pha phôi
Bóng nguyệt xa dần nēo trời mây
Người đi quạnh vắng cõi lòng này
Chim bay mỏi cánh còn trở lại
Người biệt phương trời lã hồn đây
Một Nửa trăng mất mặc tình
Chớ không vay mượn phận mình thanh cao
Một nửa Trăng lăng nơi nào
Ta đây Một Nửa thầm trao mây trời
Một nửa trăng rớt biển khơi
Ta đây Một Nửa trọn đời thủy chung
Không mong ngày ấy trùng phùng
Chỉ mong trăng mãi mong lung vòm trời
Cất giữ làm chi cũng úa tàn
Tình kia bỏ túi làm sao an
Cho đi thì mất..sầu lẻ bąn
Giữ lãi tàn tro ái bẻ bàng
Ngày xưa anh hứa em rằng
Khi vầng trăng sáng đôi mình có nhau
Bây giờ trăng khuyết lòng đau
Tình ta tan vỡ khi nao trọn đầy
Vầng trăng đã khuyết lại tròn
Chuyện tình ta khuyết héo hon cõi lòng
Bây giờ thôi hết trông mong
Về phương trời lạ người xa nghìn trùng
Một lòng ta mãi thủy chung
Cũng như trăng ấy sẽ cùng tròn thôi
Đến tháng trăng sẽ gặp rồi
Còn ta cách biệt lệ đời đắng cay
Đất trời còn có chuyển xoay
Lòng người cách trở đã thay đổi rồi
Trăng treo nửa mảnh Trăng rơi
Nửa còn ở lại lệ phơi gối nằm
Mơ chi mộng quá xa xăm
Chôn vùi kỷ niệm âm thầm lãng quên
Tình kia trôi nổi lềnh bềnh
Lục bình hoa dại mình ên tủi hờn
Mong gì hai chữ keo sơn
Chỉ là mộng tưởng không hờn không ghen
Chữ tình như lửa ngọn đèn
Gió to chợt tắt Một phen đau lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét