*** GIẢ BIỆT THU ***
****334**************
Lạnh buốt tơ lòng bởi trở đông
Hoàng hôn nắng tắt nỗi nao lòng
Bâng khuâng chẳng nở ..đành giả biệt
Lá rụng thu tàn có phải không ?
Có phải hoàng hôn điệp khúc chờ
Đông là nỗi nhớ của tình thơ
Không gian khoảng cách giờ lạnh lẻo
Tuyết trắng hàng cây ..khẽ hững hờ ..
...thơ mộng thường...
..20..12...15..
Thuở ấy trong tay ..kỷ niệm buồn
Đông về lạnh buốt giọt sầu tuôn
Bên thềm lẻ bước tình rơi rụng
Ước hẹn thu tàn lạnh lùng buông
Còn đâu lá đã trụi cành
Đông về tuyết phủ mong manh u sầu
Gió buồn thổi lạnh canh thâu
Gởi bao nỗi nhớ về đâu hỡi người
Thu đi lá rụng bùi ngùi
Đông về trút cạn niềm vui thuở nào
Người đi nỗi nhớ dâng trào
Tuyết bao trắng phủ ..lệ trào gối chăn...
Dệt cả vần thơ cả đợi chờ
Để rồi ước vọng chỉ là mơ
Trăng sao xin trả về vũ trụ
Ước hẹn bao ngày chỉ ghép thơ
...Mộng thường...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét