*** HỒNG NHAN***
****262**********PHẬN BẠC ***
..... Thơ buồn tặng Gà con nè ....
Phận bạc hồng nhan lỡ thôi đành
Chia lìa én nhạn buổi đầu xanh
Hoàng hôn khuất bóng ,đời cô quạnh
Cũng ở chung phòng , phải phân ranh..
Tủi Phận đời em quá phủ phàng
Trang đài diễm lệ khéo điểm trang
Tình đời ãm đạm nhiều ngang trái
Trót lỡ duyên tình ,lắm bẻ bàng ...
...Gà con nhận hàng...
...Thơ mộng thường...
....14...10...15....
Bài họa của mộng thường...
Cảnh tình ngang trái của cô nàng
Âu sầu tủi phận chốn phòng loan
Tình anh lạnh giá làm sao đoán
Lạc lối lẻ bầy phải sang ngang
Nỗi khổ trần gian khéo vẻ bày
Tình đời vạn lối rủi hay may
làm sao biết trước tình ngang trái
Nēo ái thôi đành phải trắng tay
Trầu cau kết chắc nghĩa phu thê
Nặng nợ làm sao lỗi câu thề
Bên tình bên nghĩa sầu như thế
Cõi lòng hoang lạnh mới ủ ê
Lỡ làng một kiếp hồng nhan
Thôi đành chấp nhận phủ phàng trách ai
Chỉ vì thân phận lá lai
Nặng mang tình nghĩa hoa lài cấm đâu
Nửa đời còn lại mênh mông
Làm sao dám ngõ cõi lòng vấn vương
Nửa đời gảy gánh tình trường
Thôi đành chấp nhận nhạt hương má hồng
Sẽ có tình yêu đến muôn sao ?
Nửa đời còn lại có lẻ nào
Mây bay lơ lửng rồi tan vội
Trái đắng nghịch mùa niếm thêm đau
Cõi ái xa rồi từ mấy dạo
Âm thầm quạnh vắng giấc chiêm bao
Mộng đây thơ viết rất thường
Hồng nhan bạc trắng tình đời trớ trêu
Cảm xúc từ tranh rất nhiều
Của bao hoàn cảnh ...Mộng phiêu lên mà..
Bao người xem thấy xót xa
Ngỡ rằng Mộng đã bạc phần khổ đau
Đời mộng hạnh phúc dạt dào
Thơ là cay đắng đẫm bao lệ sầu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét