*** CHÀNG KHỜ ***
***263***************
.... THƠ VUI tặng Gà con nè ...
Ngoảnh mặt làm ngơ ,ngủ một giường ..
Trời ...em ..đẹp lắm tựa tiên nương
Vì sao lạnh giá ,như pho tượng ..
Nhạt nhẻo đời em , ngủ ngó tường ..
Ngớ ngẫn làm sao ..hỡi chàng khờ ..
Tiên nàng cạnh đó nở làm ngơ
Tim em buốt giá sao anh nở
Giả biệt tình anh , bởi tại khờ ..
...Gà con ra nhận hàng ...
.....Thơ mộng thường.....
...14..10...15....
...Bài họa của mộng thường...
Có yêu mới dại mới khờ
Trong lòng nhung nhớ từng giờ vì yêu
Yêu người miễu đỗ đình xiêu
Cõi lòng tan nát muôn điều đắng cay
Vơ chàng đẹp dường tợ tây thi
Chàng ấy đành ngoảnh chẳng tiếc gì
Bỏ em cô quạnh phòng đơn chiếc
tiếc cho nàng chồng chẳng ra
Chẳng phải khờ đâu bởi yêu rồi
Tình anh sâu đậm mãi em thôi
Yêu em là cả trời mơ ước
Chết lịm hồn Anh phải đơn côi
Say đắm vì yêu cũng nên khờ
Cho tình tha thiết mãi nên thơ
Hoàng hôn buông xuống Không than thở
Đã có nhau rồi dệt ước mơ
Ngoảnh mặt làm ngơ là đứt rồi
Từ nay cách trở đứa mỗi nơi
Giận hờn tối đó là chuyện nhỏ
Tôi ông từ biệt sẽ muôn đời
Ghét nhau nhìn mãi cái bờ tường
Nhìn ông thấy Ghét chẳng thể thương
Từ nay ranh giới đừng mơ tưởng
Hó hé là ông hết còn đường..hi
Chồng khờ chồng dại lại chắc ăn
Suốt ngày tới tối chẳng tung tăng
Cả đời chung thuỷ là mai mắn
Có kiếm chẳng ra ...vậy chi bằng...
Thương nàng số phận quá bọt bèo
Chồng thì lạnh nhạt cảnh cheo leo
Vợ ôi xinh đẹp người rất khéo
Lênh đênh phận bạc cũng đành theo
Kiếp này xui rủi gặp anh khờ
Đêm về nằm ngủ cứ làm ngơ
Cho nên gối chiếc đời phận hẩm
Rủ bỏ cho rồi sống bơ vơ
Còn hơn sống tạm ngày đêm nhớ
Thôi đành vĩnh biệt những ngày mơ
Thỏa chí vui chơi một kiếp tàn
Tơ lòng ham thích chốn phòng loan
Đam mê cõi ái mà hoang dại
Tê tái tình trường chẳng được an
Âm dương hòa phối chuyện con người
Yêu là say đắm cõi tình ơi
Làm sao tỉnh mộng mà rẻ lối
Thôi đành ôm phận sống đơn côi
Tơ lòng đang rối bởi tình trường
Yêu là dệt mộng mãi vấn vương
Tình kia chết lįm lìa cánh phương
Cõi ái thôi đành chẳng tiếc thương
Duyên nghiệp thôi đành Lỡ kiếp này
Chàng vờ thiếp cũng chẳng được hay
Thôi đành duyên số mình như vậy
Lá liễu hoa tàn gởi gió lay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét