Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

ĐÒ NGANG LỞ CHUYẾN

*** ĐÒ NGANG ***
******260******LỞ   CHUYẾN ***

 Nước mãi  dần trôi  nặng  mái  chèo
Thuyền  em mỏi mệt  mãi  xuôi  theo
Mong chờ  nước  chảy  về  muôn  nēo
Chợt  hiểu  bồng  bềnh  chỉ  phận  bèo

Một  kiếp  hoa trôi  lắm  phủ phàng
Thuyền  tình  dạt  mãi  mới  sang ngang
Đò ngang lở  chuyến  sầu lẻ bạn
Phận  hẩm  thôi  đành  ,,lệ  chứa  chan ..

...thơ mộng thường...
...12..10..15...

Gi thế người ơi đã nhầm người
Mộng còn ngây ngất ở trần thôi
Nào đâu chết ngấm trông thảm thể
Mộng chỉ du thuyền raỏ rong chơi

...mộng thường..

Tỷ mình nay chở đò ngang
Nằm sấp tỷ ruỗi hai càng là tay
Sang sông chở khách thế này
Có chở cho đến cả ngày trả sang
Gặp phải ông khách quá giang
Ổng đòi chèo với bốn càng xòe chung.....

....TungLê...

Lở  sắm  con đò  chở  khách  sang
Không  ngờ  ế  quá  mới  ngỡ  ngàng
Nên  nằm  nghĩ  chút  cho đỡ  chán
Tùng có  qua  không .. tỷ   ngủ  ngoan ...
Tùng  bơi  sông nhé  chớ lang thang
Tỷ ngủ  ngon rồi  chớ  gọi  hoang hoang

...mộng thường...

Nước đã xuôi rồi, em gác chèo
Thuyền em sẽ mãi cứ trôi theo...
Không cần lắm sức như đò ngược
Có lúc đời vui như cánh bèo...

Mặc cho sóng nước cứ đưa trôi
Có lúc cũng dừng ghé lại thôi
Nhưng người đâu phải như bèo dạt
Những lúc ghé bờ, cũng chọn nơi .

Chẳng cần quá lắm để lo xa
Mưa gió thì ta hãy cố qua
Khi sóng êm rồi , trời lặng gió
Là thuyền xuôi mái cũng đến nhà.

Đời như có lúc lắm thác ghềnh
Rồi lại phẳng bằng, lại rất êm
Tình như có lúc cũng buồn thảm
Rồi sẽ hết buồn, sẽ vui lên

....HƯƠNG THƠ....

Ngược  chuyến  đò ngang lắm  bẻ bàng
Lòng người rẻ lối  lắm trái ngang
Bên nhau đã hứa  , giờ  lẻ bạn
Cõi lòng hoang vắng  lúc  chiều  sang

Con nước  dần  trôi  mỏi  cánh  chèo
Đò em lơ lửng  xuôi  dòng  theo
Gió thoảng hương  đưa  cành  hoa dại
Rơi  rụng  mạng  thuyền  ,nước  trong veo

Mưa gió  vùi  dập  cánh  hoa tàn
Còn đâu  Hương  phấn  bướm  ong  sang
Tình đời  là  thế  ôi ngao ngán
Rẻ  thúy  đêm  sầu  lệ  chứa  chan

Buồn  thảm  cuộc đời  nỗi  quạnh  hiu
Cõi lòng hoang vắng mỗi  khi chiều
Hoàng  hôn  buông  xuống  dường như  thiếu
Mệt mỏi  cuộc đời vẫn quạnh hiu

...mộngthường...

Nước trôi lơ lửng  ngược  mái  chèo
Tình anh  xa lắc  mãi  cheo leo
Tình em gởi  gắm  về  muôn  nēo
Người  đã biệt  tăm bởi  phận  nghèo

...mộng thường...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét