*** ĐIỆP KHÚC TRĂNG ***
*****371*******************
Cũng ánh trăng khuya đẹp rạng ngời
Nàng gieo khúc nhạc thả trùng khơi
Bao ngày tuyết phủ lòng tê dại
Nắng chẳng về sao ? Buốt rã rời ..
Quạnh vắng đêm về trăng một bóng
In hình dáng nhỏ mỏi mòn trông
Tiêu buồn bảng lãng vào sương khói
Điệp khúc mơ màng thoảng tầng không
...thơ mộng thường...
...27..01...16..
Bài họa của mộng thường...
Trăng treo gió thoảng lưng trời
Một mình lạnh giá , tuyết rơi não lòng
In hình dáng rủ bên sông
Tiêu buồn trả lại ấm nồng cho ai
Giá băng héo cả hình hài
Thướt tha mình hạc trang đài vọng trăng
Ai người có thấu tình chăng
Yến oanh ly biệt băn khoăn cả đời
Trăng treo giữa đỉnh ôi buồn
Nàng gieo khúc nhạc dầm tuôn mong chờ
Gieo luôn cả những vần thơ
Gieo bao nỗi nhớ ngẩn ngơ tháng ngày
Tuyết trắng xóa cả bầu trời
Cõi lòng hoang lạnh người ơi thấu lòng
Tiêu buồn nhả khúc nhạc đông
Tơ lòng thiếu phụ vẫn không vơi sầu
Trăng khuya giờ đã khuất tàn
Còn đây nửa mảnh trái ngang tơ lòng
Yêu người vời vợi nhớ mong
Nơi phương trời lạ trời đông giá buồn
Tuyết rơi phủ lối yêu thương
Mờ lên mắt phượng nẽo đường tuyết rơi
Nhớ ai chẳng nói thành lời
Năm canh than thở lệ đời lại sa
Giờ đây ngắm ánh trăng tà
Trông về nơi ấy nhạt nhòa tình xưa
Thôi đành ôm mảnh trăng thưa
Đưa vào dĩ vãng duyên thừa thêm đau ..!
Duong Kenvil có chứ em
Ai mà không một lần chờ đợi
Nhưng chờ ai và đợi ai ?
Bài họa rất hay em ạ chúc vui vẻ nhé
Người xưa khuất dạng chân trời
Còn đâu mà đợi cho đời hoang du
Nẽo tình như áng sương mù
Tuyết rơi phủ lối mùa thu xa rồi
Không mơ tưởng sẽ chung đôi
Chỉ là mộng ảo mây trôi xa vời
Liễu rủ in bóng trăng rơi
Một dòng mơ tưởng sầu vơi nỗi sầu
Tiếng tiêu diệu vặc canh thâu
Tình kia tắt lịm từ lâu hỡi người
Nét xuân héo rủ chẳng tươi
Hương đêm tỏa khắp lòng người vấn vương
Nỗi lòng quạnh vắng xót xa
Người phương trời lạ nhạt nhòa bóng chim
Nhớ ai buốt lạnh con tim
Mong ngày hội ngộ im đềm bên nhau
Tựa cửa dòng lệ tuôn trào
Nhìn theo cánh nhạn lòng đau thắt lòng
Hỡi người còn nhớ ..hoài mong..?
Hay là đã có bóng hồng một bên
Chôn dấu nỗi buồn không tên
Đưa vào dĩ vãng chông chênh phận bèo
Mảnh hồn gởi ánh trăng treo
Hằng đêm ta ngắm dỏi theo bóng người
Người nơi phương ấy cố vui
Chờ mong chi nửa bùi ngùi đắng cay
Chữ tình không trọn men cay
Thôi đành chôn chặt duyên này rời xa
Thuyền quyên phận mỏng dáng hoa
Sẽ cùng người nối duyên ngà Chung đôi
Sẽ cùng chén rượu giao bôi
Không còn buồn nửa cuộc đời là xuân
Chúc ai uống chén rượu mừng
Se tơ bền chặt như từng đã yêu
Đôi tim nhỏ một túp liều
Trọn tình giai ngẫu sớm chiều có nhau ..!
Từ nay sẽ đến bạc đầu
Chung vai sánh bước trọn câu đá vàng
Má hồng tựa gối tình lang
Sẽ không ly biệt sang ngang nửa rồi
Chúc ai hạnh phúc chung đôi
Nửa đời còn lại môi luôn miễm cười
Bên con trẻ hồn nhiên vui
Xóa tan dĩ vãng ngậm ngùi đắng cay
Yên tâm sẽ có một ngày
Kề môi tựa má trai tài gái duyên
Lúc ấy sẽ hết ưu phiền
Phận bền giai ngẫu như tiên giữa trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét