*** TRĂNG BUỒN ***
***370***************
Ta đón trăng với cõi lòng tha thiết
Sáng rạng ngời rất tiếc chẳng cùng ai
Ngồi ngắm trăng buông tiếng nấc thở dài
Không ly biệt.. lê gót hài đêm vắng
Bởi vì xa nên rơi vào im lặng
Chỉ một mình sâu lắng giữa hoàng hôn
Chẳng trách ai đành khép chặt tâm hồn
Tình chúng ta hãy chôn vào quên lãng
...thơ mộng thường ...
...25..01..16...
...bài họa mộng thường...
Trăng đêm nay vô tình..sao đẹp quá
Thả hồn bay vào cõi lạ trời mây
Bao yêu thương nhung nhớ chợt vơi đầy
Giờ tắt lịm tình xây vào quên lãng
Ngắm trăng cảm xúc dâng trào
Nên đành ngã bút vài câu hữu tình
Thơ mà..không thể ...bạn Mình
Nhìn tranh cảm tác chữ tình...sao vui...!
Bởi yêu trăng mặc Tử chẳng thể rời
Nên rao bán cho đời vào quên lãng
Trăng mờ ảo ôi vô cùng lãng mạn
Da diết buồn mỗi tháng chẳng lìa xa
Ta yêu sao tha thiết ánh trăng ngà
Nên thiêu dệt thơ hòa vào biển rộng
Tình xưa kia cũng chỉ là cõi mộng
Ta chôn vùi mây lồng lọng giữa trời xa
Đã vắng ai mấy hoàng hôn ròng rả
Nên trăng buồn băng giá giữa mùa đông
Một nửa mảnh còn in ̉ tận đáy lòng
Giờ chôn chặt để đời không buồn tủi
Bởi vì yêu cũng có nhiều mai rủi
Nên trăng sầu thui thủi sắc tàn phai
Đêm nay ngắm trăng lặng lẽ u hoài
Vì chiếc bóng ̃ nên hình hài cô quạnh
Đừng tiếc thương ..Một nỗi buồn đêm lạnh
Tận cõi lòng hạnh phúc bởi vì ai
Đừng khắc ghi nỗi nhớ giữa đêm dài
Đã tha thiết để nay đành ly biệt
Cõi lòng an lạc chẳng vướng lụy phiền
Ngắm trăng tròn vạnh nên ghiền nhả thơ
Nàng ngồi ngắm cảnh bóng chiếc bơ vơ
Vần thơ mới trót ngẩn ngơ u buồn
Cõi đời sao tránh..khỏi bụi trên đường
Khói sương mù mịch nên vương tóc nàng
Hôm nay lành lạnh báo hiệu xuân sang
Mai đang đua nở vàng đầy cả sân
Sớm tối thi họa cùng nhau
Bao nhiêu cảm xúc dâng trào thâu canh
Vầng trăng sáng ở đầu gành
Cũng buông nỗi nhớ loanh quanh biển chiều
Cung sầu vì bởi tiếng tiêu
Cũng ru tha thiết nên yêu mất rồi
Cùng nhau thơ họa vui thôi
Cũng mang hạnh phúc trong đời vì thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét