***MONG CHỜ ***
***225************
......liên khúc tình thơ buồn...3..
Biệt khúc tiêu buồn ảo ảnh chờ
Mong người dạo mãi oán cung tơ
Tình kia khắc khoải lìa duyên nợ
Nẻo ái thôi đành lở giấc mơ
Cắt mảnh tình thơ đành lỗi mộng
Tiêu hờn trỗi khúc biệt chờ mong
Duyên tình đã dứt lìa nhau mãi
Lệ chảy đôi dòng nổi nhớ trông
**thơ mộng thường**
**14*09*15**
....Bài họa của mộng thường...
Nữa mảnh hồn thơ lạc mất rồi
Còn đây một nữa mảnh đơn côi
Cảm xúc đi hoang nào chờ đơị
Lặng lẻ nơi nầy nát tả tơi
Cảm ơn bài họa rất tuyệt vời của muôi
Tiễn tình ly biệt cũng nao lòng
Phương trời xa thẳm người biết không
Nỗi nhớ xa vời như nào mộng
Cõi ái đoạn lìa lúc sang đông
Bút gẩy luôn rồi biệt ý thơ
Bình tan mực cạn nỗi mong chờ
Tâm mờ não nũng thôi tàn nợ
Cảm xúc giờ đây quá ngẫn ngơ
Hằng nga hạ thế bởi vì chàng
Bây chừ lỗi nhịp phím cung loan
Nặng nghĩa tơ vương giờ đứt đoạn
Biệt khúc buông tình lệ chứa chang
Hình bóng xa xôi mãi in hoài
Chân trời biền biệt vẫn không phai
Người nơi phương lòng nhớ mãi
Hoài vọng nơi nào bóng hình ai
Mua thu ướt đẫm vai gầy
Chàng xa dịu vợi phía chân mây
Có hay một nỗi sầu cô quạnh
Chợt đến bên đời mộng đắp xây
Tieu buồn nhả khúc quá bi ai
Trong đêm khuya vắng bỗng ai hoài
Nỗi sầu xa cách buồn hoang dại
Chuyện tình xưa củ vẫn không phai
Tủi cho số phận quá bẻ bàng
Duyên nợ không tròn phải sang ngang
Người xưa cất bước đành lẽ bạn
Bây chừ gối chiếc mãi trái ngang
Một khúc tiêu thôi cũng vơi buồn
Nỗi sầu sâu lắng cũng dần buông
Người nơi xứ lạ còn sầu muộn
Tôi ở nơi này lệ mãi tuôn
Tàn canh hồn thả phương trời nào
Lệ buồn tiêu nhả khiến lòng đau
Nỗi nhớ mênh mông từ mấy dạo
Mòn mỏi mong chờ nỗi khát khao
Biệt khúc tương tiêu đẫm lệ sầu
Cõi lòng hoang lạnh bởi vì đâu
Cõi ái lìa xa buồn nhớ bậu
Nỗi buồn sâu lắng suốt canh thâu
Người đã quên rồi những vần thơ
Riêng ta tiếc nuối ánh trăng mờ
Cách biệt sơn khê lòng sao nở
Bỏ lại vần thơ quá bơ vơ
Tình kia trắc trở bởi không duyên
Yêu chi say đắm đượm ưu phiền
Người đi để lại nhiều lưu luyến
Cõi vắng u buồn lỡ tình duyên
Mộng ảo tan rồi một kiếp hoa
Cho đi là mất ..mãi lìa xa
Tình kia chết lịm đành vội vã
Cất bước sang ngang để lệ nhòa
Làm sao tránh khỏi tình ngang trái
Lệ sầu chan chứa mãi dần phai
Cho đi tất cả nào có ngại
Chữ tình được mất quá liêu trai
Buồn thảm chi người cũng dần phai
Yêu là cay đắng úa hình hài
Là đau là khổ sầu hoang dại
Cõi lòng tan nát bởi vì ai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét