Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2016

NỖI NHỜ HOÀNG HÔN..

***NỖI NHỚ HÒANG HÔN***
****226**********************

....tình khúc thơ buồn ...4..

Nỗi nhớ hoàng hôn buốt cõi lòng
Trăng vàng một bóng khẽ chờ mong
Đêm buồn lặng lẽ vì vô vọng
Nỗi nhớ không phai mãi mặn nồng

Tím cả không gian cứ đợi chờ
Trăng về sáng tỏ cả vần thơ
Hằng đêm cõi vắng chìm nhung nhớ
Trót gởi tình ai đến dại khờ

**thơ mộng thường **
**15*09*15**

...Bài họa của mộng thường ...

Trót gởi tâm tình lạc chốn nao
Người giờ xa khuất lệ khẽ trào
Bâng khuâng nuối tiếc tình mấy dạo
Khẽ hỏi người ơi... ở chốn nao

Tử quy nức nở thâu canh tàn
Cô phụ u buồn chốn cung loan
Người nơi viễn xứ nào thấu hiểu
Nửa đời hương phấn đã lở làng

Thu về lá rụng luống tả tơi
Hồn thơ ngây dại chẳng thành lời
Ngõ vắng sôn sao ngày đêm đợi
Khoảnh khắc hôm nào nhớ không vơi

Hoàng hôn phủ xuống hắt hiu buồn
Chạnh lòng cô lử lúc chiều buông
Người ở nơi xa nào có thấu
Cõi vắng u buồn đẫm lệ tuôn

Trăng khuya tỏa sáng luống mơ màng
Tình chàng ý thiếp tựa ngưu lang
Nhịp cầu ô thước rời lẽ bạn
Nẻo aí bây chừ rẻ thúy loan

Nỗi nhớ từ đâu bổng não nề
Dặm trường thân gái quá nhiêu khê
Người đi để lại lòng đau thế
Tất dạ u buồn bởi câu thề

Nỗi nhớ trong ta quá u hoài
Nặng tinh đã gởi mãi chưa phai
Người mang tất cả nào để lại
Cõi đời hoang vắng nào ai hay

Nửa đời hương phấn đã phôi pha
Tình chàng ý thiếp tựa sương nhòa
Hoàng hôn phủ xuống buồn xứ lạ
Phảng phất người ơi bản tinh  ca

Nỗi nhớ hoàng hôn da diết lòng
Hình ảnh thân thiết mãi còn trong
Ký ức chôn vùi vào giấc mộng
Trăng tàn nhạn rủ mãi hoài mong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét