***MƯA NGÂU ***
***220************
.......tặng em gái khờ...
Mưa đã về chưa sao ra đi vội vã
Chuyện tình mình hối hả vậy sao anh
Ước mộng hôm nao ..mây trắng hợp thành
Giờ tan rả mong manh là thế đó
Đêm trắng đêm ta chờ nhau vò vỏ
Trước ngõ nhà đèn đỏ vẫn còn kia
Nhưng đêm khuya trăng sáng chẳng còn dìa
Tình hai đứa sẽ cách chia mãi mãi
Ngược dòng đời tình ta yêu khờ dại
Nhớ nhau nhiều nhưng sẽ phải cách xa
Cho nhau say đắm ..dòng lệ tuôn nhòa
Giờ cách biệt đôi đường người mỗi ngã
Kể từ nay hai ta là kẻ lạ
Khóc hay cười chỉ một mình thôi
Đêm hôm qua trăng rớt rụng bên đồi
Chuyện tình hôm ấy coi là giấc MỘNG
***thơ mộng thường***
**08*09*15**
...Bài họa của mộng thường...
Mưa đã về rồi lại ra đi
Để cho héo uá nét xuân thì
Trút cạn tình mưa đời hoa lụy
Cay đắng não nề bởi biệt ly
Đôi bờ cách trở nhớ nhau nhiều
Bắt cầu ô thước gặp người yêu
Gian nan vạn kiếp ai nào hiểu
Chức nữ u buồn mãi điều hiu
Duyên kia chưa thắm đã vội lìa
Tình đang nồng ấm nở cách chia
Người hởi sao đành quên tình nghĩa
Rẻ thúy oanh rời mảnh tình kia
Nguyệt lão đi chơi đã vắng nhà
Nên tình hai đứa mãi cách xa
Yêu đương thắm thiết giờ cũng lạ
Chỉ hồng không chặt cách tình ta
Thôi đành chia biệt kể từ đây
Năm tháng dần quên ảo ảnh nầy
Yêu chi là khổ là ngang trái
Kết thúc cuộc tình thoảng gió mây
mưa đêm qua trở về sao vội vã
Chuyện tình minh giờ đôi ngã chia ly
Cay đắng làm sao ước đẫm bờ mi
Đành tất cả cho đi . Vào dĩ vãng
Yêu là hạnh phúc tựa thiêng đường
Tình kia mà đẹp sắc uyên ương
Trần gian mộng ái mơ và tưởng
Hạnh phúc người ơi chẳng phải thường
Đồng cảm là yêu quá tuyệt vời
Thả hồn trao tặng áng mây trôi
Tình kia tuyệt đỉnh làm sao với
Chớ để tình yêu mãi . Xa rời
Thượng đế sinh ra kiếp con người
Yêu là tất cả tặng cho thôi
Bên nhau thắm thiết chân trời mới
Âu yếm cùng nhau dệt mộng đời
Cùng người trọn nghĩa mãi sắc son
Bên nhau say đắm dẩu núi mòn
Tình ta vẫn trọn đời chung thuỷ
Như oanh và phụng mãi véo von
Có yêu mới biết hết những điều
Cho nhiều nhận lại chẳng bao nhiêu
Cõi lòng hoang lạnh dường như thiếu
Đêm trường quạnh quẻ cảnh điều hiu
Cuộc đời may it rủi quá nhiều
Canh tàn lặng lẻ mãi . Đăm chiu
Người đi ngoảnh mặt không nhìn lại
Cô phòng chiếc bóng cảnh vườn chiều
Có nhớ người đâu cũng vương sầu
Lệ tràn khóe mắt bởi vì đâu
Đêm về trống vắng vì nhớ . Bậu
Than thở một mình suốt canh thâu
Mộng đời phơi phới tuổi hảy còn
Chim trời vang vọng tiếng đầu non
Cho nhau ân aí ai nào chọn
Trọn nghĩa trọn tình mãi sắc son
Chữ yêu đáng giá ngàn vàng
Chữ tiền mang cảnh trái ngang thảm sầu
Yêu tiền thao thức canh thâu
Chữ tình trống vắng tìm đâu hỡi người
Tiền có rồi nó cũng đi
Mang theo tất cả những gì ta mong
Lúc ấy khao khát trong lòng
Tiền tình mất cả hoài mong muộn rồi
Đời người ngắn ngủi chơi vơi
Được yêu được sống thảnh thơi thiêng đường
Tặng nhau một chữ yêu thương
Mất nhau là cả đời không có tình
Chữ tình cao quý tựa kim cương
Làm sao có được người thương không tiền
Không tiền rẻ thúy chia quyên
Có tiền tình nọ cũng điên tháng ngày
Không tiền mà yêu đắm say
Tình ấy tìm ở thiêng thai không còn
Yêu nhau một chữ vàng son
Cho nhau tất dạ núi non không sờn
Chuyện tình ngày ấy quá ngây thơ
Vẫn còn lưu vướng đến tận giờ
Yêu chàng chiến sĩ ngày đêm ngỡ
Giấc MỘNG THƯỜNG thôi mãi bơ vơ
Chiến chinh cứ mãi biệt phương trời
Chàng nơi khói lửa thiếp lẻ loi
Chiến trường khóc liệt xa vời vợi
Nổi nhớ khôn cùng cũng đầy vơi
Mỏi ngóng tin ai mỏi ngóng chờ
Đau lòng vật vã cõi ngây thơ
Chàng vể thôi dứt không còn nợ
Hẹn kiếp ba sinh thiếp sẽ chờ
Thơ Buồn tất dạ của mộng thường
Bao ngày say đắm mãi vấn vương
Tình kia chết lịm nào lưu vướng
Thơ tình say khướt hỡi mộng thường
Tình kia đã khuất nẻo chân trời
Đau buồn ngày tháng cũng dần vơi
Người đi xa khuất xin đừng tới
Nghia củ thôi đành thả mây trôi
Văng vẳng đâu đây chuyện tình buồn
Cõi lòng hoang lạnh lúc chiều buông
Bâng khuâng nuối tiếc dường như muộn
Tình là hư ảo đành phải buông
Mộng vẫn trong em vẫn rất thường
Tình là cay đắng lê sâu vương
Cho nhau vi đắng tình muôn hướng
Giả biệt người ơi quá đoạn trường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét