***NGẪM SỰ ĐỜI***
****219*************
Khó hiểu làm sao cũng mắc cười
Nghèo tiền khốn khổ chẳng ai chơi
Giàu thì một bước bao người đợi
Đạo đức trần gian cái sự đời
Sắc đẹp tình yêu là ảo ảnh
Hoa xinh bướm lượn ở chung quanh
Tình kia bạc trắng tàn hoa lạnh
Nản cái tình đời tựa vỏ chanh
***thơ mộng thường***
**07*09*15**
...Bài họa của mộng thường ...
Mi chửơng ta đây chẳng tránh đường
Là người ngay thẳng chẳng SỢ̣ sương
Dầm mưa dải nắng đời vô lượng
Sá SỢ chi ai phải tránh đường kkk
Bạn bè sống chết chẳng lìa nhau
Chia hai hạt muối đã kêu gào
Cụt đường nuốt trọn còn vênh váo
Nước lả máu đào giờ giống nhau
Buồn quá đi thôi một kiếp người
Cho nhiều nhận it quá lẽ loi
Người vui duyên nớ chân trời mới
Bỏ lại u sầu chỉ riêng tôi
Phận hẩm cho nên chẳng ai nhìn
Nghèo tiền bạc số mãi làm thinh
Bơ vơ vạn nẻo trời vô định
Có trách hờn ai ..tại số mình ...
Nghèo hèn chơi bạn nghèo hen
Cớ chi đũa móc mà chen mâm vàng
Người sang làm họ ngỡ ngàng
Mình nghèo một củ khoai lang ấm lòng
Cho xong cái phận long đong
Đêm nằm mơ mộng cũng không được gì
Chi bằng bỏ sức làm đi
Một ngày ba buổi cơm thì rau dưa
Công ta dải nắng dầm mưa
Có ngày cũng được trúng mùa lên hương
Lúc ấy xe cộ chiếu giường
Ra đi một bước kẽ thường hết khinh
Khi ấy trời rạng bình minh
Cuộc đời hết khổ chớ nhìn trên cao ...
Có giận chi đâu cái sự đời
Lòng người giả dối kệ người ơi
Gieo nhân hái qủa mình chỉ lối
Nghe không việc ấy mặc kệ đời
Vất vả làm sao rảnh được đời
Vui buồn lẫn lộn giàu cái tôi
Làm sao buông được đời rẻ lối
Một chữ tôi thôi hại cả đời ..
Mắc cười quá đổi bởi tình đời
Nghèo tiền ôm hận rớt mồng tơi
Giàu sang kẻ đợi nhiều vô kể
Nghèo hèn dưa mắm đời thảnh thơi
Buổi sáng khoai lang cũng ấm lòng
Trưa chiều ăn độn lúc sang đông
Đàn con nheo nhóc la lồng lộng
Đói quá mẹ ơi có khổ không
Cha còn vật vã với cánh đồng
Mẹ già nướng củ mải chờ trông
Con thơ ngây dại chờ khoai nóng
Đở đói qua ngày ai nhớ không ..
Tình nghĩa xưa nay vốn đậm sâu
Tiền bạc bây chừ phải đứng đầu
Cơm rau với cháo ôi lòng nẫu
Ngẩng mặt nhìn đời thấy bể dâu
Phận nghèo luồn cúi để làm ăn
Cho qua một kiếp CHỈ gọi thằng
Muốn làm ông lớn tiền bạc tỷ
Tạm thời cho ổn bởi khó khăn
Bây chừ muốn có khoai lang
Thì ra ngay chị bán hàng nhà bên
Khoai nướng giờ bán cũng lền
Muốn mua một củ mình ên ăn thì
Vô xin tiền vợ mua đi
Có khi bà xã yêu thì khỏi mua
Lúc ấy khoai có chẳng ăn thua
Có mua tùng cũng xua đi không cần
Bà xã âu yêm tình thân
Khoai lang của bỏ có dâng không thèm
Thật giả không cần phân bua
Ăn khoai buồi sáng chắc đùa ấy nha
Ông ơi ông nghịch đó à
Vợ cho ăn sáng chắc là phở thôi
Đêm qua khoai đã ngán rồi
Bây chừ ăn phở đổi đời lên hương
Cuộc đời vốn đã vô thường
Sáng ra thức dậy còn vươn vai là
Còn thở để sống làm cha
Làm chồng bà xã ..la cà thế gian
Khoai lang cũng ngań vô vàn
Ông làm làng nước ngỡ ngàng vì ông
Ngất ngưỡng cùng nhau chén rượu nồng
Tình kia không nghĩa cũng là xong
Chia nhau VỊ đắng đời vô vọng
Bạc nghĩa vong tình chỉ không không .
Một túp liều thôi một mối tình
Đậm đà tha thiết nụ cười xinh
Khoai lang đở đói yêu là chín
Một đời ấm áp một chữ tình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét