Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016

LẶNG BƯỚC

*** LẶNG BƯỚC ***
************574*****

 ta lặng bước nhìn về cuối nẽo
Cơn mưa chiều như réo tâm tư
Lạnh buốt lòng dạ rối nhừ
Cái băng giá ấy ..đến từ nơi đâu

Ta cũng biết biển sâu xa thẳm
Xa thật rồi ..chỉ ngắm ..ngẩn ngơ
Thả hồn say đắm vần thơ
Tiếng mưa rả rích bơ vơ trên đường

Ta lạc đến thiên đường tình ái
Để cho hồn hoang dại chiều tà
Chợt buồn quanh quẫn thiết tha
Nỗi cô đơn ấy đậm đà ...riêng mang

Ta nhặt lá ..bên đường nay vắng
Mưa thôi tàn trĩu nặng từng cơn
Lá vàng như cũng dỗi hờn
Rụng đầy thảm trãi ...lót chân của người ..

....Thơ mộng thường ...
...28..08..16...

Đi đâu mà vội mà vàng
Dừng chân cho hỏi nồng nàn được ko
Má hồng đã có ông chồng
Hay là lạnh lẽo mùa đông hởi nàng

Tho Nang

Ta đây chẳng vội chẳng vàng
Chồng con đã có ...dung nhan có thừa
Chàng hỏi thì ta xin thưa
Mùa đông ấm áp ...gió đưa vớí chồng ..

Mộng thường

Nghe rồi mà cũng như ko
Ước gì em ấy đừng chồng mới vui
Nhìn vào như thể đôi mươi
Làm cho anh nghĩ buông xuôi theo dòng

Tho nang

Anh kia ..tham bưởi ham bồng
Em đã có chồng ...chỉ ngắm từ xa
Chớ nên cười cợt bướm hoa
Cha mẹ thấy được ...vậy là khổ em ...

Mộng thường

Biết vậy mà cũng nhớ em
Nhiều đêm ko ngủ bên thềm nhớ nhung
Cho dù em có hoàng cung
Anh đây cũng muốn lùng bùng xem sao

Tho Nang

Anh à chớ vội xuyến xao
Thuyền nay có bến ..phải nào long đong
Anh đừng xúi dại...sang sông ..
Để em bỏ chồng ..Để trốn theo anh ...kkk

Mộng thường

Ta lặng lẽ chôn giấu đau khổ
Nguyện cùng trăng mấy độ lãng quên
Xóa đi tất cả muộn phiền
Nhìn kia như nhạn tách riêng nổi niềm....

Tuyet Loan Nguyen

Ta chôn dấu niềm riêng cất giữ
Chuyện hôm nào tình tự cố quên
Bây giờ chỉ có mình ên
Vui cùng con trẻ ...cũng nên ...tự hào ...hi cố lên em ..

Mộng thường

Tôi về đây con đường quen thuộc.
Lòng u buồn rảo bước đơn côi.
Yêu thương say đắm một thời.
Thu tàn trút lá tả tơi tình sầu.

Viet Ct

Tình đã thắm vì đâu lỗi hẹn
Để bây giờ không vẹn nên sầu
Yêu thương như nước qua cầu
Xuôi theo dòng chảy. ..bạc màu ..duyên ta

Mộng thường

Nghỉ lời em nói thôi đành
Chúc em hạnh phúc mộng lành lâu năm
Còn anh ngắm mãi trăng rằm
Hồi nào mới biết đường xăm của nàng

Tho Nang

Yêu chi mà vội mà vàng
Yêu phải cô nàng ..đã có mấy con
Tuy rằng em đẹp ..trắng non
Nhưng em đã lỡ ...chẳng son ....anh à ...

Mộng thường

Bao nhiêu công cấy ko màng
Dù cho sông núi dã tràng ko sao
Nhìn vào những bải nương dâu
Anh đây cũng muốn làm trâu một lần

Tho Nang

Ui sao nói chẳng dịnh phân
Làm trâu khổ lắm có cần vậy không ?
Chẳng ai lại thích làm nông
Có sao lại thích trâu gồng cày  sao....trời .

Mộng thường

ai đâu nói dối bằng môi
Mà anh nói thiệt đó thôi em nè..
Thơ Em viết quá tuyệt nhe
Chin mười người  đọc  đã nghe mê rồi..

Quê Sông

Em say nên nhả vần thi
Chớ vội khen nhé ...có chi hay nè
Góp ý em xin lắng nghe
Thơ buồn ..là nỗi sắt se cõi lòng ...

Mộng thường

thơ Em luôn có nghĩa hay
Đọc đi đọc lại mới say Em....à

Quê Sông

Mộng mê lắm vần thơ tâm đắc
Mảnh thơ tình mộng vắt trên vai
Nên hồn cứ mãi đắm say
Tình thơ của mộng ..đọa đày người xem ....haha

Mộng thường

Đoạ đầy nó mới bén duyên
Tình thơ ý đẹp nên ghiền tắm thơ.....

Quê sông

Tắm cả vần thơ thỏa thỏa bao ngày
Nên hồn em đã đắm say mất rồi
Rượu tình chẳng thắm bờ môi
Thơ tình như ngấm cả đời của em. ...

Mộng thường

Dòng máu trong tim thổn thức hoài
Vầng thơ ký ức nhuốm tim say
Rượu nhạt hồn thơ sao nồng mãi
Thắm  tình thơ đã ngấm bao ngày....

Quê Sông. ...

Ký ức trong ta thổn thức hoài
Bờ môi ánh mắt ..sẽ không phai
Tình thơ thuở ấy còn lưu mãi
Rượu đắng ...mà sao chẳng thấy say

Mộng thường

Nhìn Đời nửa mắt xinh ghê
Nhưng mà kéo lại thơ mê tuyệt vời...

Quê Sông

Nhìn đời một nữa thôi anh
Một nữa em muốn để dành ..cho ai ...
Ân tình em sẽ lưu hoài
Và quyết sẽ xuống tuyền đài không quên ...hi

Mộng thường

Thơ anh cũng rất yêu mà
Yêu từng nét chữ nuốt là ý thơ
Thơ ca anh chẳng biết mờ
Nhưng thời vãn thích đọc thơ mới kỳ...

Quê Sông

Hãy cứ yêu thơ để thỏa lòng
Vui buồn ..mặc kệ thả trôi sông
Đời ta cứ thế ..luôn như mộng
Gió thoảng mây chiều ...chẳng viễn dong

Mộng thường




âm thấm ướt lệ lên xe mới 
Duyên tình đã hết có vui chi
Để lại mình ai héo tim sầu
hai ngã đôi mình mãi chia ly...

Quê Sông

Âm thầm lệ ước tiễn người đi 
Ảo ảnh từ đây chẳng kéo ghì 
Vội vã ngày xưa ..còn gì nhỉ 
Đau lòng đứt đoạn. Sẽ biệt ly

Mộng thường

Lặng lẽ nhìn em rồi anh đi 
Từ nay xa cách bạn xuân thì 
Mong em hạnh phúc lên xe cưới 
Hai ngã đôi mình mãi chia ly

Dinh Dung Pham

Thế nhé từ nay mãi biệt ly 
Không duyên chẳng nợ có vui gì 
Anh về cưới vợ lòng hoan hỷ 
Quặn thắt đời em ...anh hãy đi ...

Mộng thường

Chia tay tiễn biệt người đi.
Thuyền quyên rời bến rèm mi lệ tràn.
Vui lòng em bước sang ngang.
Còn anh chấp nhận bẻ bàng xót xa.

Viet ct

Anh ở lại lệ nhòa tiễn biệt 
Em theo chồng thương tiếc người xưa 
Nhớ anh biết mấy chiều mưa 
Cũng đành cam phận ..cho vừa mẹ cha 

Sầu đau chi hỡi duyên trời đã
Cách biệt thôi đành phải chia xa 
Nẽo ái chôn vùi bao vội vã 
Tình mình chấm dứt ...mãi phôi pha

Mộng thường

THIỀN

*** THIỀN ***
            *****573*****
... ĐỜI ĐẠO SONG HÀNH...

Tay bắt ấn kiết già vào định
Thoảng tâm mình hồn tỉnh rời mê
Biết đâu nẽo sáng đường về
Biết câu sám hối ...để đời được thanh

Biết mở cửa tương sanh vủ trụ
Cả tâm hồn nhận đủ oai thiền
Dũng mảnh từ cõi vô biên
Xóa bao nghiệp chướng hiện tiền của thân

Tâm buông xã lâng lâng vô thức
Sẽ nghe hồn có lực vô vi
Tựa như điển thánh ...diệu kỳ
Thân tâm an lạc ..bệnh thì kếu lui

Định tâm xã hồn vui khôn tả
Xác nhẹ nhàng phép lạ trần gian
Từ trường vũ trụ thêng thang
Mở cửa đón nhận ..Xóa màng vô minh

Ta nhận biết dẫn đàng đưa lối
Cho gian trần mỗi tối buông thôi
Nhíp tâm sẽ thấy phản hồi
Sẽ có công lực đấp bồi ..nơi tâm ..

Hãy tinh tấn khỏi lâm nạn kiếp
Chậm tỉnh là không kịp hỡi trần
Khi đi rả thịt bỏ thân..
Mang theo nghiệp báo ...nợ nần ...đã gieo

Lang thang mãi hồn treo án tử
Chấp mê tà chuyện dữ ..bũa thây
Định thiền xóa cả ...vun đầy..
Cho đời thanh thoát ..trời mây ...an lành ...

...thơ Mộng thường...
....26 ..08 ...16...




Thiền tâm , thiền tánh , thiền vô ngã 
Thiền cả cuộc đời thoát bến mê 
Thiền đưa ta về bên bờ giác 
Thiền kiếp nhân sinh đến nẻo về

Dinh Dung Pham

Tâm bất biến giữa cõi mênh mông
Tâm an viễn thấy cảnh tiên bồng 
Tâm trôi nổi đời như giấc mộng 
Tâm nhứt niệm bền sẽ không không

Mộng thường

Tử tủ,sanh sanh- luân hồi mãi.
Phật Phật,ma ma- chánh lẫn tà.
Lợi lợi, danh danh-thi dượt đuổi.
Nhớ nhớ, quên quên- mệt tuổi già.(st).

Viet Ct

Tử sanh một kiếp vô thường 
Bệnh lão nhận lấy tai ương sẵn rồi 
Danh lợi vùi dập tả tơi 
Thiện ác thật giả ...là đời gian truân 

Tuổi trẻ vay trả nợ nần 
Đến khi an nghỉ vạn phần tốt tươi 
Chẳng lo sợ phải ngậm ngùi 
Chỉ lo vun đấp ...phật ngồi nơi tâm

Mộng thường

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

PHẬN HOA LÀI

*** PHẬN HOA LÀI ***
***************571*****
...thơ vui các bạn nhá....

 sáng nay cấy mạ trên đồng
Em gánh vất vã để chồng ngủ ngon  
Chồng em ngủ̉ ngái rất giòn
Như tàu ghe chạy vẫn còn ...thua xa ..

Lười biếng say sỉn la cà
Để vợ kham hết việc nhà ruộng nương
Ông thì giỏi lắm đo giường
Quanh năm chỉ biết có trườn là hay

Khổ cho thân phận hoa lài
Duyên số an bài ..nhằm bãi phân trâu
Đêm nằm ruột rối ...lệ sầu ..
Ngẫm thương số kiếp ..phải hầu người dưng

Ông thì tưng tửng từng tưng
Từ sớm đến tối chẳng dừng lang thang
Đi nhậu vòng hết cả làng
Hoàng xiên nghiên ngã ..hai hàng thấy ghê ..

Nhìn ông sấu hổ trăm bề
Đi làm cỏ ruộng khi về rả hơi
Còn chồng chỉ biết rong chơi
Khổ thân ...phụ nữ một đời ...Ô Sin ..

...thơ mộng thường ...
...26...08...16....

Thương cho thân phận má hồng    
           Lấy phải ông chồng, chỉ biết long nhong.        

                                                         Thương em vì một chữ tồng          
                            Ba chìm bảy nổi, nên lòng em đau.    

                    .....   VO Lam Son....

VO Lam Son người ơiiiiiiiiiiiiiiii ..
Phận gái khổ nên đành cam chịu
Trót lỡ rồi xin hiểu dùm cho
Vì em đã vội sang đò
Nên giờ tất cả sầu lo ...riêng mình

Mộng thường...

Thương chồng em phải chổng mông
Sớm khuya vất vả để chồng rong chơi
Cực khổ em vẫn rạng ngời
Lưng ong đáy thắt núi đồi mênh mông

Vẫn mê cấy mạ trên đồng
Có mấy anh chàng lóng ngóng ra xem
Vợ người có cũ cũng thèm
Chồng không lo giữ có đêm quảnh càng.. hjhj

Khánh Trinh Khánh...

Thương chồng em mới rả hông
Để anh sung sướng ...nên không ra đồng
Em nào khoe bưởi với bồng
Có của tươi tốt ..trắng hồng ...cất sao ..

Miệng cười má thắm ...anh nào ...
Thích mà cấy ruộng xin nhào xuống đây ..
Ruộng em tươi tốt nước đầy
Chồng em biếng nhát ...nó lầy xương ra

Em là con gái nết na
Quanh năm cày cấy việc nhà siêng năng
Chẳng ham hoa nguyệt gió trăng
Chăm lo hôm sớm ..bởi thằng chồng ....say...

Mộng thường...

Người ta đi cấy lấy công
E cũng đi cấy chổng mông lên trời
Váy ren kia mát lả lơi
Cái mông kia cứ lồi lồi hiện ra

Đập ngay vào mắt chính là
Cái quần tam giác khó mà che mông
Cái mui thì cứ phập phồng
Ruộng kia tươi tốt cấy trồng thôi anh

Vui nhe tỷ kaka....TRÍ THẮNG...

Ở nhà ngủ sướng chổng mông
Chẳng chịu ra đồng cày cấy với tui
Ở nhà thây nhớt nằm vùi
Suốt ngày ́ sợ ..cực   ..nắng ..thùi ..đen thui...

Đi cấy ruộng vắng cũng vui
Ông ngủ đẩy giấc ...Để tui ra đồng
Tuy rằng phải chổng cái mông
Nhưng mát cái mặt ...vì chồng hy sinh ....kkkk chém ta hả ..

.....MỘNG THƯỜNG.

Trời mưa bong bóng phập phồng.
Em đi ra đồng, anh lại lai rai.
Thụt thò đồng mốt đồng hai.
Vắng vợ khỏi nài “ mua rượu đi em”

Không có vợ ta thèm là uống.
Nếu tưng tưng ta xuống võng nằm.
Sáng ra chè đặc cắm tăm.
Trưa rượu ta nằm ta hát nghêu ngao.

Mời bạn rượu ta vào cụng chén.
Ta cùng say ; ta bén duyên nồng.
Nghề không, sức khỏe cũng không.
Cơm gạo ở đồng, có vợ chăm lo ...

Haha ..TRÍ THẮNG

T...r..í...T...h...ă....n....g.     muốn giiiiiiiiiìi
Trời mưa đỗ xuống tràn đồng
Để cho đủ nước mênh mông người sài
Để cho ..trâu nó ...còn cày ...
Để cho ..đở mệt ..còn này nọ kia

Thôi đừng uống rượu ..thèm bia..
Thôi cơm thèm phở ...tác đìa ..tác sông..
Ở đây cấy ruộng không công
Ngày cơm ba buổi mặn nồng đồng quê

Ở đây say khướt hãy về
Anh em nhậu nhẹt tửu kề bên môi
Khi nào cặp bến mới thôi
Xứng danh ăn nhậu ...ê ...bồi bưng ra ...

Cho ta một dỉa xôi gà
Một chai rượu nhật ..đậm đà ngất ngây
Mồi kia chất cả mâm đầy
Mời anh ..mời chị ...tao mầy ...cụng ly ...zooô....kkkk...chém hen ....

MỘNG THƯỜNG...

Em ơi qua ở bên này
Ở chi bên nớ cuốc cày khổ thân
Thương em anh sẽ đỡ đần
Cho em trong mát trắng ngần làn da

Anh đây dạ rất thiệt thà
Thương em anh mãi là chồng thẳng ngay
Hầu hạ chi thằng chồng say
Tối ngày be bét nó đày ải em
Bên anh em sẽ ấm êm
Bạc vàng đầy hủ đêm đêm anh hầu

Hjhj.. KHÁNH. TRINH

Lở rồi thiếp đã có chồng
Nếu chàng dạm hỏi thì không thế này
Chồng em say xỉn nhớt thây
Nếu chàng thật dạ ...kiếp này lở duyên

Kiếp nữa thiếp hứa trọn nguyền
Đợi chàng kết tóc thuyền quyên sum vầy
Bây giờ thiếp đó chàng đây
Thiếp đành cam phận ...thằng say của mình..

MỘNG THƯỜNG...

Thôi rồi mộng đã vỡ tan
Ta thề ở vậy chẳng màng vợ con
Lòng này giờ đã héo hon
Trách ai đến trước để hờn dạ anh

Còn đâu mơ yến với oanh
Chim sáo vào lồng bỏ nhánh mù u
Tiết trời giờ trở sang thu
Thốt nhiên nghe tiếng tu hú kêu lẻ bầy.

Hjhj.. KHÁNH TRINH...

Thôi anh nhé hẹn nhau kiếp nữa
Tình chúng mình nương tựa mây bay
Lở rồi ngậm đắng nuốt cay
Chia hai lối rẻ đọa đày chúng ta

Nhìn anh em đẫm lệ xa
Làm sao có thể nhạt nhòa tình xưa
Nhớ anh biết mấy cho vừa
Vầng trăng năm cũ ..vẫn chưa vẹn tròn ...

MỘNG THƯỜNG....

Ruộng nhà không chịu thâm canh
Không lo cày xới, để dành cho ai?
Trốn đi cày mướn bên ngoài
Sức đâu còn để trồng khoai ruộng nhà

Mấy lần chót dại…đã tha
Lần này phải quỳ giữa nhà xử nghiêm
Từ nay nhiệm vụ mỗi đêm
Trước khi muốn ngủ phải xem ruộng nhà!

Phải xem lượng nước chảy ra
Nếu ra nhiều quá…kiểm tra quanh bờ
Nghiêm cấm không được thờ ơ
Chuẩn bị dụng cụ rồi chờ lệnh tôi!

Phía trên còn hai quả đồi
Đất đai, màu mỡ…lâu rồi để không
Tranh thủ dạo lên vài vòng
Khi nào tới đỉnh là xong một ngày

Nhớ lời tôi dặn hôm nay
Nếu không thực hiện…cút ngay khỏi nhà.

TRÍ THẮNG...

Cấy cày kỷ thuật thâm canh
Hỏi anh hỏi chị làm rành dạy cho
Đêm về cứ ngủ cho no
Sáng ra mần cỏ ..dắt bò đi ăn

Nước nôi đầy đủ ruộng bằng
Nên cày cũng dễ ..hỡi thằng trâu điên ..
Ban ngày cày ruộng cho siêng
Tối về ta thưởng ..một viên cám cò ...

Còn không ta mượn con bò
Cũng cày rất giỏi ..chẳng hò hét chi...
Không cần nhờ mượn đến mi
Cứ chê đất sấu ...vậy thì cút mau

Ở đây ruộng tốt xanh màu
Máy bơm đầy đủ ..dạt dào nước nôi
Cỏ xanh mượt đến chân đồi
Mặc tình mà gặm ...rớt môi răng mòn

Nuôi mi mập lẳn no tròn
Khi ra tới ruộng ..lại còn rên la...
Ta đây oánh cái chết bà
Con trâu mất dạy ...ruộng nhà mày chê ...kkkk chém hen

MỘNG THƯỜNG...

Anh biết ruộng là của em
Thằng nào khéo thằng ấy xem
Cho nên em chớ lem nhem
Anh mà bắt được tòm tèm lẳng lơ

Em ơi đừng có mập mờ
Yên tâm dưỡng sức và chờ đợi anh
Anh sẽ cố về thật nhanh
Để cho em thấy anh tanh thế nào

TRÍ THẮNG...

Ruộng ấy là của cấy chung
Tui chẳng có khùng ..lặn lội nhọc công
Suốt ngày ngoài nắng chổng mông
Để ông ăn nhậu ở không thêm lầy

Nhìn tướng dơ lắm bầy hầy
Ra đường mắc cỡ ...bởi đầy rượu bia
Nhìn xem còn cái bộ ria
Vinh ra đáng ghét ...lia thia ..dê sờm .....kkkk

MỘNG THƯỜNG...

Ruộng mình thì đẹp như mơ
Anh đi để nó tơ hơ không cày
Cỏ nay lún phún mọc đầy
Em đành phải mượn ông thầy làng trong

Dắt tay hướng dẫn mấy vòng
Để ruộng em được thỏa lòng bấy nay
Ruộng hoang nay đã được cày
Anh ơi nó sướng hơn ngày có anh

Phải vậy hông ta kakakakaka

TRÍ THẮNG...

Cấy cày nó khổ thấy bà
Có gì mà sướng ...ông la ỏm trời ..
Nắng chang cực muốn tả tơi
Có ông hàng sóm ...ruộng thời tốt thêm

Ông ấy cấy mạ êm đềm
Nên lúa xanh mập là niềm vui chung
Cả năm vun bón muốn khùng
Đến ngày gặt hái ...một thùng tặng ông

Hạt to không lép ..trả công
Tui đây sòng phẳng ...Cái lòng thẳng ngay ..
Trả nợ cực khổ bao ngày
Hẹn sang mùa khác ....có cày ...réo ông ...

Thanh đàng hoàng ...nhá ....chém ta ă ....đở nè

MỘNG THƯỜNG....

Đại tỷ tiếp chiêu

Nước đầy thì phải thố ra
Cho ta cầy mãi thiết tha bao ngày
Uống rượu thì phải nó say
Làm sao mà biết đường cầy hả em

Cho ta sống mãi êm đềm
Ruộng mềm năm tháng bên em anh cầy
Cho em thấy cả trời mây
Quên đi những cái trong tay nắm chày

Mồi ngon phải có con trai
Cùng nhau ta uống không say không về...kaka

Zô zô ..TRÍ THẮNG...

Rượu ngon ta uống mê say
Bỏ chuyện cấy cày ..nó mệt tổ cha
Mồi đâu ...? ..tụi nhỏ mang ra
Để ta và ổng ..ngà ngà rồi nhen

Đem rượu uống... bia không quen
Rượu ngon mồi ...đã ...say nhen ...mới về
Ui ..nè tặng ông cái mề ( bao tử gà )
Món tui thích nhất ...vậy huề nghe không

Hay là lại muốn cái mông .(.phâu câu gà )
Món đó không thích ...ông làm lun đi
Giờ tui say khướt li bì
Tạm biệt ông nhé ....Ông lỳ thiệt ta ....haha

...MỘNG THƯỜNG....

THƯƠNG EM

Ngày xưa em lỗi hẹn.
Bây giờ thẹn trách ai.
Thương em một kiếp hoa nhài.
Bến đục khổ lụy tàn phai má hồng.

Đôi ta duyên vỡ mộng.
Anh chẳng ngóng tình em.
Chỉ thương vất vả ngày đêm.
Cấy cày vất vả chồng em chẳng màng.

Giãi rầu hai sương nắng.
Chồng em chẳng xót thương.
Nát tan thân phận má hường.
Nhìn em phai sắc .....
                        Anh thương em nhiều..

Viet Ct.

Nhỡ rồi chuyện của đôi ta
Ngày xưa lỗi hẹn vậy là cách chia
Anh thương tình cũng vội lìa
Hồng nhan phận bạc sớm khuya cấy cày

Môi hường giờ cũng nhạt phai
Anh giờ còn nhớ những ngày thuở xưa
Tình ta gió thoảng mây lùa
Có thương rồi cũng ...như mưa sớm chiều

Đời em sao lắm quạnh hiu
Gặp phải chồng sỉn ...như diều bức dây
Hình dáng héo hắt hao gầy
Kiếp sau anh nhé ...rồng mây tao phùng ...

MỘNG THƯỜNG...

Có chồng mà cũng như không
Ngày nào em cũng chổng mông ngoài đồng
Việc nặng em mãi gánh gồng
Cửa nhà vui vẻ ...để chồng mập thây ...:-)

MỘNG THƯỜNG...

Người ta họa tục giãn thanh
Ông thì tham dục ...nên đành bó tay
Ta đây chỉ biết cấy cày
Nông dân hôm sớm ..mặt mày xinh tươi

Rạng rỡ môi nở nụ cười
Thẳng ngay mà nói ..chuyện đời vui chơi
Vần thơ thanh nhã ru hời
Ông quậy tan nát ..ruộng thời bỏ hoang ...

Tui xin bái ...hỡi ông làng
Tha cho tui nhé đầu hàng ông lun
Hết tu rồi hén ...nay cuồng
Xã bao nước ...thác từ nguồn... chết trâu ...

Mộng thường ....


Ngày xưa cấy..khoác áo tơi
Giờ em đi cấy  ...úi trời...phô ra
Chắp tay tui lạy các bà
Rảnh là lếch để lê la xóm giềng
Chồng mà quá chén.. sung thiêng
Chân nam đảo kiểu vòng kiềng đã sao...
Vợ ngoan thấy phải vực vào
Chăm lo chu đáo chồng nào chẳng yêu
Đằng này chỉ giỏi đặt điều
Than thân trách phận nói nhiều quá ta
Bao giờ trạch đẻ ngọn đa
Thì lúc ấy gọi chúa bà nghe chưa
Đã nằm dưới phải dạ thưa
Hư thì Tẩn để cho chừa mới ngoan
 Công việc phân định rõ ràng
Chồng cày..vợ cấy..đừng than làm dề

TÙNG LÊ...

Em đi cấy ..để mát da ..
Anh nhìn vui mắt ..vậy mà kêu to 
Quần dài thì cũng phải vo 
Nếu không đỉa cắn ...cũng no ..máu đầy ..

Tiết kiệm nên mặc áo dây 
Dư tiền anh sắm rượu tây..uống mà 
Không thương bài hải còn la
Thấy vợ khốn khổ ..vậy mà chẳng yêu

Phơi nắng da sạm cũng liều 
Vì chồng em gánh những điều khó khăn 
Về nhà ..chồng lại cằn nhằn 
Thân tôi khổ thế chi bằng ..con trâu ..

Ô sin ..chớ phải nàng dâu 
Vật vả sớm tối ..rối nhầu tả tơi 
Còn ông chỉ biết rong chơi 
Cái thân quá khổ...Ông trời...ngó xem

Thân tôi ướt đẫm tèm nhem 
Ông thơi sung sướng..có thèm ...quan tâm ..
Cái ông cà chớn ó đâm
Viết đơn ly dị ông cầm dùm cho ...hem..

MỘNG THƯỜNG,...

Ngoài đồng thì có E lo
Việc nhà tất cả nhỏ to Anh làm
Vậy mà Em thấy không ưa
Ký đơn ly dị cho vừa lòng Em

Son Thái

Em đây chẳng nói sấu ai
Bởi anh nhậu nhẹt  .. sỉn say la cà 
Không thương ..cũng chẳng xót xa 
Để vợ làm nặng việc nhà bỏ bê 
Nếu anh muốn ký ...thì về tôi đưa ...

*****

Cấy cày là việc của em 
Nên anh lười biếng có thèm làm đâu 
Đêm buồn suy nghĩ canh thâu ..
Thấy là đã ghét ...có rầu hay không ..?

Mộng thường

Anh đi cấy ruộng người ngoài 
Ruộng nhà anh bỏ ..vợ này làm không 
Anh thì giỏi lắm long nhong 
Ruộng người anh tác ..đồng nhà ...để hoang

Kiếm tiền anh để nhậu say 
Ra quán ..ngồi đó lai rai tới chiều 
Sỉn rồi anh lượn như diều 
Bay bay bỗng bỗng hồn phiêu cõi trời ..

Mộng thường

TÌnh nghĩa anh chẳng lo tròn 
Ruộng đồng anh bỏ ..có còn nợ chi
Thôi thì anh cứ ký đi 
Chia tay là hết biệt ly ...Anh à

MỘNG THƯỜNG

Nhìn Em mà thấy sót sa
Nhìn như người mẫu sao mà  xuống bùn
Nhìn Em cấy ruộng mịt mùng
Nhìn đi nhìn lại giống khùng ghê ta
Thôi lên để làm việc nhà.
Hai nàng dẫm bét nát cha còn gì...  !!!!!!.?

Quê Sông

Anh đã biết em là người mẫu 
Cưới em Về chẳng sấu kia mà 
Xuống ruộng mặc thế đẹp đa 
Thói quen em mặc thế mà anh ơiiiiiiiiiiiiiiii 

Anh sao lại thích nói chơi 
Em mà làm ruộng nhất ...rồi đừng chê
Từ khi anh cưới em Về 
Tất cả đồng áng ...bộn bề tay em ...

MỘNG THƯỜNG

Ở nhà Em mặc thế nha
Ra đồng Em mặc thế nha anh buồn.
ô tô xe máy trên đường long ngong
Mắt la mày lém liếc biết không
Cắm đầu xuống ruộng ấy là khổ thân.......

Quê Sông

Say em á ...đọa đày người ta
Mài ngài nét ngọc làn da 
Xinh tươi duyên dáng đẩy đà 
Mà đi làm ruộng thật là thảm thương ...

MỘNG THƯỜNG





CANH CŨNG MẤT MÀ

*** CANH CŨNG MẤT MÀ***
...572..
Ôi quả mít gần như đã lớn
Khóa lại nào ba trợn nó rinh
Các thần ấy thật là linh
Nếu không cẩn thận ...thì mình nhịn ăn

Bao công sức khó khăn trồng trọt
Chờ chín rồi mới gọt để xơi
Không canh đêm sáng..bay hơi
Chỉ còn cái cuống ..ôi trời ...tài ghê

Thôi im lặng nói thì quê lắm
Đã nhịn thèm ...mới ngắm chiều qua
Từ nay ngủ gốc mít nha
Nhớ ôm cho kỷ ...kẻo là mất luôn

....Mộng thường ...
..23 ..08...16....

Ôi quả mít bao ngày mong đợi
Dáng to tròn vời vợi yêu thương
Tao chờ sực nức mùi hương
Là tao hạ xuống..lên đường vân du

Nhưng lại nghĩ mấy Cu nó thấy
Ngửi thấy mùi béo ngậy nó bê
Thép gai ra chợ mua về
Chẳng buộc cẩn thận tứ bề chắc ăn

Bởi sợ bọn lăng nhăng nó cuỗm
Lên tao đành dùng khóa hòm chuông
Đêm đêm canh ở góc vườn
Mít ơi là mít tao thương mày nhiều...

Của thì chẳng đáng bao nhiêu
Nhìn xem rồi ngẫm nhiều điều...nghĩ suy...

Tùng Lê ..

Nhìn quả mít em thèm muốn chết
Canh đêm ngày có mệt hay không
Dù mưa bão cũng ra sông
Cứ ngồi ở đó để trông thấy mùi

Ôi thượng đế đời tui rõ khổ
Canh chín nè để mổ ra ăn
Canh trộm quả thật khó khăn
Nó thẻo từng miếng ...mất phăng nó rồi ..

Tui ấm ức ..cắn môi chảy máu
Thằng trộm này có đáo để không
Đã khóa ngồi đó để trông
Nhưng tui ngủ gật ..bên sông ...chẳng còn ..

Canh trái mít từ non tới chín
Giờ mất rồi phải nhịn chứ sao ..
 Nhắc tới gan ruột cồn cào
Tổ cha cái bọn ...đứa nào ...trộm bây ..

Mộng thường ..

Ôi quả mít sao mà to quá
Ăn nó vào chắc đã lắm đây
Quả to mập mạp thế này
Hèn chi phải giữ kẽo thầy đến rinh!

Lồng kia khóa sắt xinh như thế
Nhưng mà chất lượng để bàn sau
Thời nay công nghệ dồi dào
Đa năng mở khóa cái ào là xong!

Ao Huyen

Trông quả mít đến ngày thơm nức
Nhưng mà rầu phải thức để canh
Ôi trời sao bẻ khóa đành
Chỉ có trái mít mà hành đời sao

Tôi cũng biết nên mau giữ kỹ
Giỏi hơn mình ...thôi thí nó đi
Trái mít chẳng đáng là chi
Nó dùng công nghệ rinh thì mới ngoan ...

Mộng thường

MẦN TRÁI MÍT
Mít ơi , mầy ướt hay khô
Từ hôm mầy trổ tao rờ không ra
Tao mong mầy lớn ú na
Nhựa căng thơm phức là tao hái liền

Không kịp là mấy thằng điên
Nó rình ăn trộm mầy liền mít ơi
Trộm ăn trộm chẳng có mời
Uổng công chăm bón một đời của tao

Đêm nay tao ngắm ánh sao
Tao ôm mầy ngủ với tao trọn tình
Ngày mai trời mới bình minh
Tao mần mầy trước bọn rình hết mơ

Vô nhà tao viết bài thơ
Tao mần trái mít ngân ngơ nhựa tình
Tao mần từ lúc bình minh
Mần đi mần lại  một mình mệt ghê

May là tao ở nhà quê
Mùi thơm của mít tao mê cả ngày
Bà con không có ai hay
Mình tao với mít suốt ngày mê ly

Đơn sơ không có cầu ky
Bổ ra lấy múi hột thì nấu ăn
MÍt ơi đừng có ăn năn
Từ non tới chín tao ăn tao trồng

Dinh Dung Pham

...giải phẫu trái mít..

Cũng gì trái mít ngoài sông
Mà thân tôi khổ ..cái lòng tôi lo
Mít kia từ nhỏ đến to
Một thân chăm sóc ..Để cho múi dầy

Cái thằng ăn trộm mọt thây
Cả đêm rình rập ..chờ ngày nó thơm
Đợi khi vàng rực nó ôm
Gọn cả trái mít ..mà chôm về nhà

Tôi canh thiệt mệt đó nha
Thèm có trái mít thật là khổ thân
Phải chi trồng ở trước sân
Thì đâu đến nỗi ..lo gần lo xa

Đến nay tròn lẳng ú na
Chắc là xắp chín ..hái bà cho xong ..
Phơi nắng ba buổi thơm nồng
Đến ngày mổ xẻ ..mời chồng ra xơi

Múi chín nè vợ ..tôi mời
Kia là cái hột ..Cả đời tôi mê
Vợ chồng ăn uống hả hê
Xong rồi trái mít ..trộm bê hụt rồi....

...mộng thường ....

BÀI HỌA TỔNG HỢP








BÀI HỌA TỔNG HỢP








BÀI HỌA TỔNG HỢP







BÀI HỌA TỔNG HỢP







BÀI HỌA TỔNG HỢP








BÀI HỌA TỔNG HỢP







BÀI HỌA TỔNG HỢP





BÀI HỌA TỔNG HỢP