*** LẺ BẠN ***
***************...:-)
Hoàng hôn buông xuống cánh nhạn về
Đàn chim vạn nẻo cách sơn khê
Có đôi tung cánh chiều nắng tắt
Lạc mất nhau rồi gọi thảm thê
Tà dương văng vẳng tiếng chim muông
Thi thoảng đâu đây tiếng gọi buồn
Thảng thốt thâu đêm sầu lẻ bạn
Canh tàn não ruột khiến lệ tuôn
Đêm dài than thở tiếng côn trùng
Đau lòng gợi nhớ bóng tình chung
Sót xa tiếng dế buồn rả rít
Có thấu lòng chăng để trùng phùng
***mộng thường***
**25**03**15**
...bài họa mộng thường...:-)
Lạc bầy chim nhạn đã mất đôi
Lẻ bóng kêu đêm dạ bồi hồi
Dõi mắt trong về nơi xa thẳm
Mòn mỏi trông chờ biệt tăm hơi
Mặt trời vừa khuất lưng đồi
Đàn chim tung cánh để tìm đôi
Vũ cánh trời cao mà Trông mãi
Bóng tà xa khuất tận chân trời
Buồn cho tiếng nhạn đã kêu đêm
Giọt sương ướt đẫm ở bên thềm
Những cánh hoa đêm mùi hương thoảng
Chim trời cất cánh gọi buồn thêm
Chim trời lẻ bạn ở biển khơi
Lạc mãi chân mây mệt rả rời
Khản tiếng kêu đêm trong gào thét
Thảm sầu thân phận Cảnh đơn côi
Mộng đã tan rồi phải tỉnh thôi
Tình kia là uỷên rất xa vời
Cứ mơ xa thẳm rồi tưởng nhơ
Vô thường đừng vọng tưởng khổ người ơi...́
Trăng vừa khuất núi đã khuya rồi
Giờ còn lặng lẻ một mình tôi
Tiếng chim kêu gào nghe buồn thảm
Lặng lẻ u sầu cảnh đơn côi
Đau lòng tiếng nhạn kêu vang
Văng vẳng đâu đây tiếng gọi đàn
Muôn loài mất bạn gào thảm thiết
Sao tình mình anh đoạn lìa tan
Hoàng hôn đã tắt ánh trăng treo
Xa xa thấp thoáng mái tranh nghèo
Vài con chim nhạn buồn gọi bạn
Lòng người khoắt khoải phải chạnh theo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét