***MẢNH HỔ***
— — — — — —...:-)
Mảnh hổ lâu nay vẫn hung tàn
Giờ bên em đó thế mà ngoan
Không nhe nanh vuốt làm ai sợ
Mảnh hổ như miêu bởi gì nàng
Bao năm rong rủi chốn rừng xanh
Giờ bên em đó rất hiền lành
Cạnh nàng lòng hổ dường như lạnh
Mảnh hổ bây giờ bỏ rừng xanh
Yêu lắm làm sao chú hổ xinh
Bao năm nanh vuốt vẫn nằm rình
Đến nay ngoan ngoãn nằm đó đợi
Không cần mồi nữa .... chỉ lụy tình
—hbvt—09—03—15—..:-)
Bài họa mộng thường ...:-)
Sư tử ngồi cạnh mèo ngoan
Niềm vui hớn hở rộn ràng cùng nhau
Hai đứa cùng giọt máu đào
Làm sao mà cắn lộn nhau cho đành
Hỗ kia dù có răng nanh
Cũng Không cắn được mèo ngoan rất hiền
Thú cưng ngoan ngoãn cũng do ta
Ở rừng hung dử mang về nhà
Nếu không thuần phục thi bỏ xác
Không cần đại thánh mới được nha
Mảnh hổ xưa kia vốn ở rừng
Đêm ngày mơ mộng làm thú cưng
Cứ ôm tư tưởng vào đêm mộng
Mảnh hổ làm sao rời khỏi rừng
Hổ kia thuần phục bởi tình yêu
Cho dù hổ dử được cưng chìu
Sống trong bác aí tâm thuần phục
Mảnh hổ giờ đây rất đáng yêu
Thân nàng liễu yếu đào tơ
Dùng thơ lây chuyển hồ kia ngoan hiền
Không cần dùng đến huy quyền
Hổ hiền ngoan ngoãn nằm im xem kìa
Hổ hiền ngoan lắm bởi mỹ nhân
Diễn du khắp chốn ở xa gần
Mai thay mỹ nữ đây hàn phục
Mảnh hổ bây giơ rất đổi thân
Cuội già ngồi gốc cây đa
Cớ sao lại xuống trần gian làm gi
Xuống đây làm hổ sướng chi
Lang Thang khắp chốn rừng thiêng mệt khờ
Cuội già ngồi gốc . Đa mơ
Đến đêm trăng sáng hồn thơ dạt dào
Ông ơi trở lại cho mau
Kẻo hằng nga giận nấu cao bây giờ...kkk
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét