*** ĐIỆP KHÚC MƯA ***
**********************
Mưa đổ xuống hoa tàn úa rụng
Ướt bầu trời bủn rủn tình thơ
Lạnh buốt lời hứa hửng hờ
Tái tê chiếc lá ..rừng mơ thuở nào
Mưa trút mãi xuyến xao trời đất
Chợt u buồn gió bất chuyển mùa
Không gian lạnh lẽo đường xưa
Lối mòn nghe vắng lưa thưa bóng người
Mưa thắm ướt khung trời kỷ niệm
Đã nhạt nhòa tắt lịm bờ môi
Mặc tình nước cuốn hoa trôi
Lênh đênh khắp nẽo đâu rồi bến neo
Mưa tầm tả như gieo nỗi nhớ
Đẫm giọt sầu than thở bi ai
Thì thầm suốt cả đêm dài
Rả rít băng giá hình hài bởi mưa ..
...thơ mộng thường...
...22...08..16...
Rừng mơ nở để cho kết trái...
Ướt bầu trời cho Thái Bình xanh...
Nước non thêu dệt bức tranh..
Cho hồn thi sỹ hóa thành...vần thơ...!
Trần kích..
Em mãi ước ̃ trở thành thi sĩ
Để đêm về thủ thỷ ru anh
Ngâm thơ dưới ánh trăng thanh
Sẽ cùng sánh bước ..chẳng đành rời nhau ...
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét