***CUNG AI OÁN 4***
***********************...:-)
Hoa ngát hương thơm tỏa nguyệt lầu
Đàn ai khảy khúc gợi lòng đau
Thả khúc bi ai mà não ruột
Cung hờn xa vút tận trời cao
Hỡi cố nhân ơi.. có nhớ không ?
Đàn kia than thở khúc tơ lòng
Người đã ra đi chiều ly biệt
Lòng người ở lại hết chờ mong
Đàn kia ngân mãi khúc tình lang
Hoa thắm tươi chưa đã vội tàn
Thổn thức thâu canh hoài ngóng đợi
Lòng nàng canh cánh lúc xuân sang
Đàn ơi đừng trỗi khúc lâm ly
Có nghe đêm vắng khúc phân kỳ
Người ở phương nào đừng lưu trí
Má hồng phận bạc tiễn người đi
—hbvt—16—03—15—
...bài họa mộng thường ..:-)
Đàn kia nhả khúc tiếng tơ lòng
Đêm ngày hoài vọng mỏi mòn trông
Có nghe đêm vắng sầu cô lẽ
Chuyện tình ngày ấy Có còn không
Cố nhân đi mãi đã không về
Đường xa cách trở mấy sơn khê
Bóng hồng chờ đợi ôi mòn mỏi
Trông mãi người ơi mau trở về
Cung đàn buông khúc sầu bi
Cung oán cung thương chẳng được gì
Người mãi ra đi không trở lại
Nổi buồn quay quắt cảnh biệt ly
Cố nhân người đã quên rồi
Hồng nhan phận bạc đâu rồi tơ duyên
Lòng mang những nổi ưu phiền
Thân tâm đau nhói niềm riêng u sầu
ÔNG GIÀ KHÓ TÍNH ơi S B T C nè
ÔNG cuội ngồi gốc cây đa
Già rồi đi lại tội quá ta
KHÓ khăn cách trở già cũng lội đó
TÍNH cuội muôn thuở quên nga được đâu mà
Đàn ai réo rắc đẫm buồn sao
Thương lắm cho ai lệ tuôn trào
Giọt đắng chia lìa từ mấy dạo
Thương cho số kiếp phận má đào
Đàn kia ngân mãi khúc bi ai
Trong đêm khuya vắng nức nở cung đài
Khóc than chi cho đời phận bạc
Bẻ bàng tiếc phận bởi vì ai
Cố nhân người đã xa rồi
Tơ lòng ruột rối đức đoạn người ơi
Buồn cho số phận cả đời
Phân ly vĩnh biệt người rời khỏi ta
nổi buồn in đậm vào tim
Cung đàn lỗi nhịp sao tìm được đây
Hồn tôi theo gió cùng mây
Phương trời vô định sum vầy được sao
Nổi lòng quặng thắt bởi vi đau
Tình yêu muôn thuở đã u sầu
Tơ vương chi nửa cho lòng khổ
Một cánh chim trời gặp được đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét