*** BIẾT RA SAO NGÀY SAU ? ***
************************************
Cá chết rồi đây ...sẽ khó lường
Người thì thê thảm ..chất đại dương
Nhìn kia ...thấy sợ ..ôi cảnh tượng
Xác trải phơi đầy ..nỗi xót thương
Phảng phất đâu đây tiếng vô thường
Vang từ ngục tối quá thê lương
Tương lai ...quặn thắt ..đời con hưởng
Độc thải ngày sau ...thát.. đoạn trường ...
...thơ mộng thường ...
...22...08..16...
Loang lổ mênh mông giữa đại dương
Gây bao cái chết thật bất thường
Chất độc chẩy ra từ tám hướng
Ôi nhìn cảnh ấy ... Quá thảm thương
Trách đời tham vọng mà bất lương
Thải ra thứ chất hoại môi trường
Lợi đâu chẳng thấy mà thừa hưởng
Chỉ toàn chết chóc thấy thê lương ...
A DI ĐÀ PHẬT. Duong Kenvil
Cảnh ấy ai gieo lắm đoạn trường
Ham nhiều tiền của ..rắc tai ương
Đem bao chất thải ..mà cứ tưởng
Hậu thế oằn mình ...gánh thảm thương
Cái họa từ đâu ...đổ đại dương
Tôm sao sống nổi cảnh chán chường
Rồi đây độc ngấm ...ai thụ hưởng
Chật nít nằm đầy cả nhà thương
Mộng thường ...Adiđàphật
Họa đến từ nơi phía đại dương
Gieolên thảm cảnh thật khó lường
Kẻ hám lợi kia ngồi tận hưởng
Để đời ai oán tiếng kêu thương
Làm người sao có kẻ bất lương ?
Nhẫn tâm không một chút tình thương
Gieo rắc hung tàn muôn vạn hướng
Biển chết xô bờ ngập trắng xương ...
A DI ĐÀ PHẬT Duong kenvil
Chết chóc từ đây sẽ chẳng nương
Lòng tham tiếng gọi của vô thường
Vì ham cái lợi mà chẳng ngượng
Bút ngoái vài dòng ..của ngập rương
Cũng bởi trời ban có hải trường
Nguồn thu bất tận chốn đại dương
Nên ai cũng hám mà làm bướng
Rốt cuộc đời sau ..phải đảm đương ..
Adiđàphật Adiđàphật Adiđàphật
Mộng thường ..
Nếu để ta lên nắm chủ trương
Sẽ ban sắc lệnh quản môi trường
Kẻ nào ham lợi mà làm bướng
Xét sử công bằng sẽ chẳng nương
Biển xanh lại sạch nước triều cường
Cá tôm đông đúc đời sung sướng
Người dân vui vẻ cùng nhau hưởng
Nối vòng tay lớn ấm tình thương
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Duong kenvil
Cõi thế không còn chốn tựa nương
Nên đành giả biệt nẽo vô thường
Từ nay vợ nhé người mỗi hướng
Của quí mang về ..ấp một rương
Bệnh nặng ung thư đã liệt giường
Nhưng mà tiếc lắm hỡi tình nương
Tham bao lợi lộc giờ nghiệp chướng
Phải gánh thân tàn ..chỉ thấy xương
Adiđàphật ..Mộng thường...
A DI ĐÀ PHẬT
Xin cho bá tánh bình an
Cầu cho ai cũng an khang cửa nhà
Nguyện cho ai cũng ngộ ra
Sớm khai tánh Phật lìa xa tánh phàm
Trí Thắng
Chữ tham nó ngự trong đầu
Đêm nằm mơ mộng ở đâu có tiền
Để mà tới đó đặng khiêng
Đem về làm của chỉ riêng thân mình
Mộng thường ..Adiđàphật
Thôi thế từ đây cách biệt đường
Rời nơi thế tục ở cõi dương
Chỉ vì tham lợi gây nghiệp chướng
Độc đã ăn vào tận tới xương
Tang trắng quàng lên lòng miễn cưỡng
Lệ chẩy đôi dòng khóc người thương
Quả đã reo nhân giờ phải hưởng
Nấm mộ hoang tàn trước khói hương
A DI ĐÀ PHẬT...Duong kenvil
Khói tỏa mồ xanh ở ven đường
Thân tàn ngẫm lại cũng còn thương
Ngày xưa bởi dại nay còn ngượng
Đã thát thành ma .. chỉ ngửi hương
Có lẻ vì ngu mới nát xương
Thân ta tứ đại quá tầm thường
Ra đi bỏ cả mà cứ tưởng
Có vát gì theo ....chỉ nghiệp vương ...
Adiđàphật ..Mộng thường..
Làm người có trước có sau
Có nhân có quả ai nào thoát thân
Sao người không nghĩ chữ nhân
Sớm nên thức tỉnh bụi trần thoát ly
Trí Thắng..
Vậy thì đệ cứ mơ đi
Ở trên tiên cảnh thiếu gì lòng nhân
Bây giờ đang ở hồng trần
Chữ buông không có ...tham sân dẫy đầy ...
Mộng thường..
Nhân thế nào ai có thể lường
Vì tham chết dập chẳng thấy xương
Ảo mộng giầu sang mơ được sướng
Chết rồi thứ ấy chẳng vấn vương
Chấp mê bất ngộ sao không ngượng ?
Hồn lìa thân xác chỉ ngửi hương
Một bước lỗi lầm xa vạn trượng
Hư không một cõi chết vô thường
A DI ĐÀ PHẬT. Duong kenvil
Nếu biết tham si cõi vô thường
Thì ta đã tránh chẳng thèm vương
Hôm nay chợt tỉnh lòng sao gượng
Thảm cảnh bây giờ...chẳng dám cương
Nghiệp đã an bài biệt ai thương
Vì gây tội ác ...quả khó lường
Người đời thông cảm xin độ lượng
Kiếp nữa tôi chừa ....vái mười phương
Mộng thường ...Adiđàphật
Giữ gìn Phật tánh trong ta
Tu tâm tích đức, diệt tà trung kiên
Siêng năng học hỏi vững bền
Dù đường có đoạn gập ghềnh khó đi
A Di Đà Phật Trí Thắng
Phật ở trong ta ở mọi người
Nhưng mà đánh mất vội buông lơi
Có ai tỉnh mộng mà dám cởi
Bỏ ái tham tà ...để thảnh thơi
Mộng thường ..Adiđàphật
PHẬT thương con dầu tỉnh hay mê
Hiểu thấu tâm con nẻo đi về
Thiện-ác, chính-tà đều rõ biết
Nhẫn nại dìu con vượt bến mê.
A Di Đà Phật...Trí Thắng
THiện ác nào đâu .. BIẾT đường về
Tham tà rồ dại ..lắm u mê
Chợt hiểu Ngộ ra ...thì quá trể
Đọa đày địa ngục .. quá..Thảm thê
Mộng thường ..Adiđàphật
Nguyện nương công đức vô bờ
Lìa thân ngạ quỷ vật vờ cõi tham
Đời đời thoát cảnh cơ hàn
Mùi vị cam lộ chứa chan lòng trần
A DI ĐÀ PHẬT Trí Thắng
Giải thoát khỏi cảnh tham sân
Mới mong được thấy hồng ân nhiệm mầu
Định tâm miên mật thâm sâu
Ta bà là cảnh ..một màu thiên thai
Mộng thường ..Adiđàphật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét