***TIẾNG VE SẦU ***
**********************...:-)
Thơ Mộng thường
Phượng đỏ bên đường rộn tiếng ve
Sao nghe chua sót bởi vì hè
Nhớ lắm bạn bè thời thơ âú
Nhớ quá sân trường những lũy tre
Tiếng ve nức nở ở đâu đây
Lòng tôi khao khát nhớ cô thầy
Bao nhiêu cập vở thời xưa ấy
Mái trường lặng lẻ sau hàng cây
Râm ran khúc nhạc tiếng ve sầu
Nổi buồn sâu lắng bởi vì đâu
Kỹ niệm ngày xưa giờ khép lại
Ký ức một thời đã từ lâu
**08**05**15**
...bài họa mộng thường ..:-)
Tiếng ve gọi nổi buồn nức nở
Hoa phượng hồng rực rỡ sân trường
Còn đâu hình bóng người thương
Cho ta cảm xúc nổi buồn biệt ly
Nổi buồn hoa phượng qua đi
Còn ta vương tiếng ve thì ngân vang
Bây chừ mỗi đứa một đàng
Tình chia hai ngã lệ hàng ngày rơi..
Hè đến phượng đỏ rực ̉ sân trường
Nổi buồn như thế ́ mãi vấn vương
Còn đâu ngày ấy thời thơ dại
Thầm nhớ thầm thương dưới mái trường..
Bây giờ cách biệt bởi tiếng ve
Sao nghe chua sót mỗi dịp hè
Nhớ người bạn của ngày xưa ấy
Chung bước đến trường một chiếc xe
Hoa phượng nở rộ bên đường
Xe em chở cả nổi buồn tuổi thơ
Tiếng ve nức nở bơ vơ
Bạn bè thời ấy bây giờ nơi đâu
Mùa hè rộn rả bởi tiếng ve
Sao nghe buồn quá vắng bạn bè
Nhớ lắm ngày xưa cùng đùa giỡn
Bây giờ lưu luyến nắng trưa hè...
Em cô gái hảy còn thơ
Chở đầy hoa phượng tan giờ cho vui
Tiếng ve nức nở bùi ngùi
Xa trường xa lớp nụ cười heó hon
Nhớ ngày sánh bước chung đôi
Hai ta cấp sách lên đổi hái hoa
Bây giờ đâu nửa tình ta
Mỗi người một neỏ Lệ nhòa khóe mi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét