*** MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG ***
*************************************
...tặng chị .. Jane Nguyen
Ta người viễn xứ bôn ba
Một chân đất khách ..quê nhà còn vương
Dầu cho bạc trắng ...phong sương
Quê mẹ còn thoảng mùi hương của dừa
Kẻo kè tiếng võng đong đưa
Chợt nghe nỗi nhớ buổi trưa nắng hè
Đâu rồi tấp nập xuồng ghe
Trên sông giờ đã vắng hoe ..con đò
Vẳng đâu vang giọng câu hò
Của người lữ khách ...nhạt nhòa ..xa quê
Hôm nay có dịp trở về
Thăm làng thăm ngoại ..não nề ...làm sao ..
Ngoại tôi đã khuất ..nghẹn ngào ..
Sân vườn vắng vẻ một màu ...tang thương
Ngoại già chạm cửa vô thường
Con giờ nhớ ngoại ..đoạn trường ...bi ai
...thơ mộng thường ..
...18...08..16...
Cây dừa che mát đường quê
Mình luôn mong muốn trở về quê hương
Chỉ gì kinh tế còn vương
Nên xem thơ bạn đôi phần nhớ quê
Sơn Thái
Bến tre quê ngoại mộng thường
Sông bé là chổ dựa nương sau này
Bình đại thơm ngọt dừa sai
Bình dương công nghiệp đấp xây nước nhà
Cảnh quê ấy in trong tìm thức
Sâu vào lòng chẳng dứt hoài mong
Lặng Nhìn dòng nước bên sông
Mà nghe nỗi nhớ ...say nồng đời ta
Mộng thường xứ sở bến tre
Nước dừa ngọt lịm câu vè vút cao
Tóc dài em xỏa xuyến xao
Dòng sông tắm mát dạt dào tình quê
Nhớ lắm một góc dừa quê
Trĩu quằn trái ngọt nặng nề chờ anh
Nở đi không trở về nhanh
Hàng cây đứng đợi ..sao đành ...về đi ...
Xem thơ nhớ mẹ thương cha
Trở về thăm lẹ ..đậm đà tình con
Tình cha cao tựa như non
Nghĩa mẹ sâu rộng ...lo tròn ..khắc ghi
Lặng Nhìn con nước dần trôi
Ở nơi xứ lạ lẻ loi một mình
Giữ tròn chữ hiếu ..mãi in
Ngày con trở lại ..đậm tình quê hương
Tại sao ?..than thở chữ tình ...?
Tại vì ta chảnh... lục bình mãi trôi
Lặng lẻ bến lỡ sông bồi
Tình đã qua rồi ..hãy đợi nợ duyên...hi
Mộng thường
Hàng dùa nghiêng ngã trước sân
Lá dừa rũ bóng tần ngần nhớ thương
Trước hiên bóng ngoại còn vương
Những ngày con nhỏ ngoại thường nâng niu
Bây giờ vắng ngoại điều hiu
Một mình con đứng nhớ chiều ngày xưa
Dinh Dung Pham
Hàng dừa nghiêng ngã ven sông
Cái ngày xưa ấy cõi lòng sao quên
Nước ròng rồi lại nước lên
Ngoại còn đứng đó....con kênh vẫn chờ
Con nào quên lúc còn thơ
Nô đùa trước ngõ ...bây giờ còn đâu
Trên đồng kìa những chú trâu
Mục đồng vắt vẻo ..ví dầu sáo tiêu
Nhìn xa bay bổng con diều
Vi vu trước gió gợi nhiều nhớ mong
Thoảng nghe tiếng quốc gọi đồng
Mà nao trong dạ ..chỉ mong được về ..
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét