Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016

LẶNG BƯỚC

*** LẶNG BƯỚC ***
************574*****

 ta lặng bước nhìn về cuối nẽo
Cơn mưa chiều như réo tâm tư
Lạnh buốt lòng dạ rối nhừ
Cái băng giá ấy ..đến từ nơi đâu

Ta cũng biết biển sâu xa thẳm
Xa thật rồi ..chỉ ngắm ..ngẩn ngơ
Thả hồn say đắm vần thơ
Tiếng mưa rả rích bơ vơ trên đường

Ta lạc đến thiên đường tình ái
Để cho hồn hoang dại chiều tà
Chợt buồn quanh quẫn thiết tha
Nỗi cô đơn ấy đậm đà ...riêng mang

Ta nhặt lá ..bên đường nay vắng
Mưa thôi tàn trĩu nặng từng cơn
Lá vàng như cũng dỗi hờn
Rụng đầy thảm trãi ...lót chân của người ..

....Thơ mộng thường ...
...28..08..16...

Đi đâu mà vội mà vàng
Dừng chân cho hỏi nồng nàn được ko
Má hồng đã có ông chồng
Hay là lạnh lẽo mùa đông hởi nàng

Tho Nang

Ta đây chẳng vội chẳng vàng
Chồng con đã có ...dung nhan có thừa
Chàng hỏi thì ta xin thưa
Mùa đông ấm áp ...gió đưa vớí chồng ..

Mộng thường

Nghe rồi mà cũng như ko
Ước gì em ấy đừng chồng mới vui
Nhìn vào như thể đôi mươi
Làm cho anh nghĩ buông xuôi theo dòng

Tho nang

Anh kia ..tham bưởi ham bồng
Em đã có chồng ...chỉ ngắm từ xa
Chớ nên cười cợt bướm hoa
Cha mẹ thấy được ...vậy là khổ em ...

Mộng thường

Biết vậy mà cũng nhớ em
Nhiều đêm ko ngủ bên thềm nhớ nhung
Cho dù em có hoàng cung
Anh đây cũng muốn lùng bùng xem sao

Tho Nang

Anh à chớ vội xuyến xao
Thuyền nay có bến ..phải nào long đong
Anh đừng xúi dại...sang sông ..
Để em bỏ chồng ..Để trốn theo anh ...kkk

Mộng thường

Ta lặng lẽ chôn giấu đau khổ
Nguyện cùng trăng mấy độ lãng quên
Xóa đi tất cả muộn phiền
Nhìn kia như nhạn tách riêng nổi niềm....

Tuyet Loan Nguyen

Ta chôn dấu niềm riêng cất giữ
Chuyện hôm nào tình tự cố quên
Bây giờ chỉ có mình ên
Vui cùng con trẻ ...cũng nên ...tự hào ...hi cố lên em ..

Mộng thường

Tôi về đây con đường quen thuộc.
Lòng u buồn rảo bước đơn côi.
Yêu thương say đắm một thời.
Thu tàn trút lá tả tơi tình sầu.

Viet Ct

Tình đã thắm vì đâu lỗi hẹn
Để bây giờ không vẹn nên sầu
Yêu thương như nước qua cầu
Xuôi theo dòng chảy. ..bạc màu ..duyên ta

Mộng thường

Nghỉ lời em nói thôi đành
Chúc em hạnh phúc mộng lành lâu năm
Còn anh ngắm mãi trăng rằm
Hồi nào mới biết đường xăm của nàng

Tho Nang

Yêu chi mà vội mà vàng
Yêu phải cô nàng ..đã có mấy con
Tuy rằng em đẹp ..trắng non
Nhưng em đã lỡ ...chẳng son ....anh à ...

Mộng thường

Bao nhiêu công cấy ko màng
Dù cho sông núi dã tràng ko sao
Nhìn vào những bải nương dâu
Anh đây cũng muốn làm trâu một lần

Tho Nang

Ui sao nói chẳng dịnh phân
Làm trâu khổ lắm có cần vậy không ?
Chẳng ai lại thích làm nông
Có sao lại thích trâu gồng cày  sao....trời .

Mộng thường

ai đâu nói dối bằng môi
Mà anh nói thiệt đó thôi em nè..
Thơ Em viết quá tuyệt nhe
Chin mười người  đọc  đã nghe mê rồi..

Quê Sông

Em say nên nhả vần thi
Chớ vội khen nhé ...có chi hay nè
Góp ý em xin lắng nghe
Thơ buồn ..là nỗi sắt se cõi lòng ...

Mộng thường

thơ Em luôn có nghĩa hay
Đọc đi đọc lại mới say Em....à

Quê Sông

Mộng mê lắm vần thơ tâm đắc
Mảnh thơ tình mộng vắt trên vai
Nên hồn cứ mãi đắm say
Tình thơ của mộng ..đọa đày người xem ....haha

Mộng thường

Đoạ đầy nó mới bén duyên
Tình thơ ý đẹp nên ghiền tắm thơ.....

Quê sông

Tắm cả vần thơ thỏa thỏa bao ngày
Nên hồn em đã đắm say mất rồi
Rượu tình chẳng thắm bờ môi
Thơ tình như ngấm cả đời của em. ...

Mộng thường

Dòng máu trong tim thổn thức hoài
Vầng thơ ký ức nhuốm tim say
Rượu nhạt hồn thơ sao nồng mãi
Thắm  tình thơ đã ngấm bao ngày....

Quê Sông. ...

Ký ức trong ta thổn thức hoài
Bờ môi ánh mắt ..sẽ không phai
Tình thơ thuở ấy còn lưu mãi
Rượu đắng ...mà sao chẳng thấy say

Mộng thường

Nhìn Đời nửa mắt xinh ghê
Nhưng mà kéo lại thơ mê tuyệt vời...

Quê Sông

Nhìn đời một nữa thôi anh
Một nữa em muốn để dành ..cho ai ...
Ân tình em sẽ lưu hoài
Và quyết sẽ xuống tuyền đài không quên ...hi

Mộng thường

Thơ anh cũng rất yêu mà
Yêu từng nét chữ nuốt là ý thơ
Thơ ca anh chẳng biết mờ
Nhưng thời vãn thích đọc thơ mới kỳ...

Quê Sông

Hãy cứ yêu thơ để thỏa lòng
Vui buồn ..mặc kệ thả trôi sông
Đời ta cứ thế ..luôn như mộng
Gió thoảng mây chiều ...chẳng viễn dong

Mộng thường




âm thấm ướt lệ lên xe mới 
Duyên tình đã hết có vui chi
Để lại mình ai héo tim sầu
hai ngã đôi mình mãi chia ly...

Quê Sông

Âm thầm lệ ước tiễn người đi 
Ảo ảnh từ đây chẳng kéo ghì 
Vội vã ngày xưa ..còn gì nhỉ 
Đau lòng đứt đoạn. Sẽ biệt ly

Mộng thường

Lặng lẽ nhìn em rồi anh đi 
Từ nay xa cách bạn xuân thì 
Mong em hạnh phúc lên xe cưới 
Hai ngã đôi mình mãi chia ly

Dinh Dung Pham

Thế nhé từ nay mãi biệt ly 
Không duyên chẳng nợ có vui gì 
Anh về cưới vợ lòng hoan hỷ 
Quặn thắt đời em ...anh hãy đi ...

Mộng thường

Chia tay tiễn biệt người đi.
Thuyền quyên rời bến rèm mi lệ tràn.
Vui lòng em bước sang ngang.
Còn anh chấp nhận bẻ bàng xót xa.

Viet ct

Anh ở lại lệ nhòa tiễn biệt 
Em theo chồng thương tiếc người xưa 
Nhớ anh biết mấy chiều mưa 
Cũng đành cam phận ..cho vừa mẹ cha 

Sầu đau chi hỡi duyên trời đã
Cách biệt thôi đành phải chia xa 
Nẽo ái chôn vùi bao vội vã 
Tình mình chấm dứt ...mãi phôi pha

Mộng thường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét