*** ĐỢI DUYÊN ***
*********560*******
...tặng hai chàng ngự lâm ,...
Tình duyên trắc trở đà đôi bận
Bởi vì nghèo lận đận đời trai
Chẳng ai mà dám đoái hoài
Đã lùn lại sấu đọa đày thân tôi
Tại số kiếp vợ thôi đành chịu
Phận hẫm mà ..ai hiểu dùm cho
Từ nay đã lỡ chuyến đò
Lỡ thuyền lỡ bến ...sông dò được đâu ..
Nằm ngẫm nghĩ dòng châu tuôn chảy
Đứa con khờ còn dại cưu mang
Muốn đi bước nữa tìm nàng
Nâng khăn sửa túi ..tim càng rộn thêm
Cứ nghĩ thế nên đêm thổn thức
Chợt buồn lòng mà tức nàng kia ..
Bỏ công dụ mãi không dìa
Muốn lên kiệu cưới ...lặc lìa ...đời trai ,..
...thơ mộng thường ..
..20..08...16...
Ừ thì mình cũng là trai
Nhưng mình nghèo khó thằng kia nó giầu
Tiền mình bằng được nó đâu
Con vợ ham sướng mê giầu nó đi
Khà khà..Duong kenkvil
Tại sao mình cũng là trai
Ôi cái ..con vợ tìm ai vậy kìa ..
Chẳng lẻ mình khác thằng kia
Cũng mặt cũng mũi ...bụng bia có thừa ...
Nếu thật mình cũng là trai
Thể hiện nam tính ...chẳng ai chê mà
Ham sướng ..chuyện của người ta
Nhiều tiền cũng hết ..chết bà nó luôn ...haha
Mộng thường
Nhưng mà khổ nó kêu buồn
Thấy người sung sướng vội chuồn ... Chạy theo
Chỉ thương cho phận trai nghèo
Ngậm ngùi đế vợ bỏ theo thằng nào ...
Duong Kenvil
Ý trời ...thiệt vậy hay sao ?
Thằng đó ...lẻ nào nó ....lạ hơn em
Về nhà kiểm lại ....mà xem
Nó tham gì vậy ...? ...mà thèm nọ kia ....
Mộng thường
Phận làm trai mười hai bến nước.
Duyên số trời mất được rủi may,
Ai thương cùng dựng tương lai,
Không thương đành chịu, trách ai bây chừ !
Minh Dohuu
Trách chi phận làm trai thiệt khổ
Duyên lỡ làng tại số cô đơn
Nên nào đâu dám tủi hờn
Để mặc trời định ...như đờn đứt dây
Mộng thường
Thân trai phận bạc lỡ thời
Đành cam chịu khổ nghe lời vợ thôi
Vợ bảo, dạ thưa em tôi
Nếu không vợ bỏ , mình thành mồ côi
Pham Dinh Dung
Thương thế ông anh của tôi
Yêu vợ hết cỡ cả đời tưng tiu
Như trứng cứ mãi nuông chìu
Vợ là tất cả chỉ yêu có nàng
Mộng thường
Em cam chiệu khổ lắm rồi
Mà con vợ cứ được đà tấn công
Đành thôi dứt bỏ cho xong
Không là nó phá tan hoang cửa nhà hjhj
Trí Thắng
Em trai cam phận cũng thương
Nhưng bởi tầm thường đành bỏ thế thôi
Chấp nhận cuộc sống đơn côi
Nhưng mà hạnh phúc đấp bồi bởi con
Mộng thường
Trời trời trời
Nhậu chi cho khổ tấm thân
Mà nằm té ngửa chổng mông lên trời
Nhậu chi phung phí huề tiền
Đau gan đứt ruột làm phiền vợ con
Trí Thắng
Uống rượu cảm thấy rất ngon
Nên ta nốc cạn cho tròn một chai
Có vậý mới gọi là trai
Nếu không miệng thế mĩa mai ..cũng buồn....kk
Mộng thường
Ước gì có ai giờ này,
Cùng tui nâng chén rượu cay tỏ bày,
Ước gì trái đất không quay,
Thời gian chạy ngược về ngày yêu em.
Trí Thắng
Xỉn rồi chỉ thấy một câu
Cho thêm chén nữa giải sầu nghe anh
Phận nghèo gặp phải chiếu manh
Uống vài ba chén loanh quanh vỉa hè
Ôi giờ đã xỉn rồi he
Làm thêm chén nữa tui kè về lun ...
Uống rồi vui mãi hát ca
Nên ta mới uống đến ba chai liền
Chẳng lẻ ta đã bị điên
Uống mà không chán ..phải khiêng vô nhà ..khà khà
Nhớ vợ rồi ..Có phải không??
Uống rượu say nồng bổng thấy đau đau
Vậy thì tìm bả về mau
Để không máu đào nó sẽ tuôn ra ...kkk
TUI ông nâng chén rượu nồng
Lạc cảnh tiên bồng ...hạ thế còn say
Hồn vía giờ đã lắt lay
Mới hay đang ở chốn này trần gian ....kkk
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét