Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

BIỂN GỌI

*** BIỂN GỌI ***
*********557******

Biển vẫn mênh mông giữa thủy triều
Biển gào thét mãi bởi vì yêu
Biển xoa bờ cát ai nào hiểu
Biển sóng trào dâng dưới mưa chiều

Biển khát́ ngày đêm giữa bãi bờ
Biển tràn sóng dậy đến ngẩn ngơ
Biển ru dòng chảy thuyền cách trở
Biển hát tà dương nhớ hững hờ

Biển dậy ba đào giữa bể dâu
Biển còn trĩu nặng giọt mưa sầu
Biển mang tất cả tình của bậu
Biển đã thầm trao đến bạc đầu

Biển để thuyền trôi mãi bến bờ
Biển là cảm xúc của tình thơ
Biển dâng hiến cả sao đành nở
Biển trở mình đau mãi hằng giờ

... thơ mộng thường ...
....19 ..08..16..

Biển vắng chiều rơi chút nắng tà
Trải lòng xa vắng phía trùng xa
Người ơi còn chút gì lưu luyến?
Hay chỉ còn trong nỗi nhạt nhòa

Biển vẫn còn xanh chuyện chúng mình
Mà người sao lại nở đành quên?
Dư hương mặn đắng muôn đời vẫn
Đeo mãi hồn đau theo sóng lên!
           NHN

BIỂN trải lò̀ng nhau chốn đảo xa
Tình xưa thắm mãi vẫn đậm đà
Duyên chưa phai nhạt đau lòng rã
Nhạn đã phiêu bồng khoảng cách xa

BIỂN gọi ngày đêm biển thét gào
Bên bờ lặng lẻ khẽ thầm đau
Yêu xưa chỉ để khơi niềm nhớ
Dĩ vãng chôn vùi mãi xuyến xao

Mộng thường

Biển gọi tên em chiều hoang vắng
Ngại ngần tiếng song vỗ lao xao
Bàn chân ai bước lạc trên cát
Nhạt nhòa sóng biển xóa tan dần

Dinh Dung Pham

Biển gọi tên em mãi mộng thường
Đêm ngày vọng tiếng giữa trùng dương
Hoàng hôn  nhạt nắng người muôn hướng
Lã cánh chim buồn mịt mờ sương

Mộng thường

Biển vẫn thế một màu xanh biếc
Bờ cát chờ bất diệt ngàn đời
Sóng xô một kiếp lã lơi
Để cho thuyền mãi một đời thong dong

Mộng thường

Buồn tôi như một dòng sông
Trôi qua nhung nhớ trong lòng đại dương
Chưa bao giờ biết mỏi mòn
Chưa bao giờ thấy vơi vương vấn người !

Nhật Hồ Nguyễn

Buồn ai trải một bến bờ
Sầu tôi nặng trĩu lửng lờ trùng dương
Đâu rồi ước hẹn gió sương
Người xa biền biệt mười phương ...tôi chờ ...

Mộng thường

Biển em gọi  anh giữa ngút ngàn
Hai mấy thu chờ tuổi chiều tàn
Mà biền biệt nơi mô tin nhạn
Biển tình  muôn đời vẫn ...lang thang.

Thuong Nguyen

BIỂN gọi tên em đã bao chiều
Cõi lòng hoang vắng chốn tịch liêu
Thuyền xa bến giận ..ai nào hiểu
Sóng vỗ từng đêm bởi thủy triều

Mộng thường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét