***BÓNG NHẠN***
********************
...bài họa...
....Mộng thường....:-)
Kẻ ở chân trời có biết không ?
Người nơi cuối bể xót xa lòng
Bâng khuâng tưởng nhớ người trong mộng
Lặng lẻ nơi nầy mỏi mòn trông
Tiếng nhạn xa bầy nức nở kêu
Làm cho hoang vắng cảnh vườn chiều
Tĩ tê gọi bạn hoàng hôn ấy
Lạc bầy chiếc bóng cảnh điều hiu
Canh tàn khắc khoải mộng nhớ ai
Trong đêm khuya vắng tiếng thở dài
Người ở phương xa hoài vọng mãi
Ta ở nơi nầy dần nhạt phai..
**15**05**15**
...bài họa mộng thường ...:-)
Anh ở phương xa có chạnh lòng
Em là thân gái mỏi mòn trông
Ra đi không hẹn ngày trở lại
Bóng nhạn u buồn chiếc bóng mong
Ánh trăng roi sáng dòng sông. ̀
Hỡi người nơi ấy có lạnh lòng
Có hay lặng lẻ cô phòng nhớ
Người ở phương trời có thấu không..
Nhớ người buồn lắm khiến lệ rơi
Tất dạ âu sầu tim rối bời
Lặng lẻ nơi nầy ôi cô quạnh
Chiếc bóng u hoài bạn tình ơi...
Trong đêm khuya vắng tiếng nhạn buồn
Nổi lòng khắc khoải khiến lệ tuôn
Bao nhiêu tiếng nấc hoài vọng mãi
Vang giưa đêm trường cánh nhạn buông
Bóng nhạn xa bầy rất đáng thương
Kêu trong đêm vắng nỗi đoạn trường
Xót xa cho cảnh lìa xa nhạn
Có nổi đau nào người một phương
Gởi gió heo mây đến một người
Nụ cười tắt lịm ở bờ môi
Trăng vàng heó hắt cười không nói
Gió nhắn dùm trăng dạ bồi hồi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét