Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

THUYỀN TÌNH

***THUYỀN TÌNH***
—————————..:-)

Buồn thay cho phận hồng nhan
Cũng là hữu sắc lỡ làng duyên tơ
Thuyền trôi không cập bến bờ
Khách trần ngồi đợi lở con thuyền tình

Lở rồi một kiếp ba sinh
Hỡi con thuyền tình trôi vạt về đâu
Cuộc đời ôi lắm bể dâu
Sóng sô bờ cát lạc vào hư không

Cõi tình lỡ bước tơ lòng
Đắm chìm vào mãi mênh mông đợi chờ
Con thuyền lạc bến thờ ơ
Bến nằm đó đợi thuyền trôi nơi nào

Bến cùng con sóng rì rào
Thuyền đi đi mãi khi nao trở về
Thuyền cùng con sóng đê mê
Đi mãi không về bến đợi chờ mong

—hbvt—07—03—2015—

...BÀI họa mộng thường ...:-)

Biển xanh in bóng trăng ngà
Như tình ta đó đậm đà thiết tha
Vầng trăng in mãi biển xa
Tình nga và cuội sao rời được trăng

Nửa đời hương phấn đã qua rồi
Còn gi nuối tiếc hỡi người ơi
Đêm qua trăng sáng bên triền núi
Ngậm ngùi thương nhớ nửa trăng  rơi

Thương thay thân phận anh nghèo
Đi ra một bước phải trèo xe hơi
Chiều chiều bát phố bồ thời
Ẻm đeo như kiến í ời đẹp trai

Nghèo mà như thế mới oai
Đi ra một bước không ai bằng mình
Bao nhiêu cô gái đẹp xinh
Bu quanh xế hộp để rình trường sơn

Bảo táp phong ba sóng sô thuyền
Người đi hoài vọng bóng thuyền quyên
Ra khơi tơi tả ngày quay lại
Nhớ bến lòng sao vướng lụy phiền

Sương gió phủ kín mãi đường về
Lòng thuyền lưu lạc chốn sơn khê
Mong sao trời quang mây bừng sáng
Rẻ lối thuyền rời khỏi bến mê

Cuộc đời trôi nổi của thuyền
Trôi lên vạt xuống truân chuyên phận bèo
Bởi vì số phận tôi nghèo
Nên thuyền không bến đèo bồng làm chi

Con thuyền trôi vạt về đâu
Để cho cái dạ em sầu vì ai
Con thuyền cứ thế miệt mài
Để cho bến vắng mong hoàì thuyền đi

thuyền nan lang thang bến vắng
Mất nhau rồi chết lặng trái tim côi
Từ nay thôi mất nhau rồi
Thuyền nan trôi vạt phương trời xa xôi

Thuyền bát nhã đưa người sang bến ngộ
Tỉnh Mộng trần bờ giác độ hồng nhan
Không nở trách đời sao lắm phủ phàng
Bởi bến giác mà thuyền chưa cập bến

Con thuyền trôi vạt sóng xa
Bao nhiêu khao khát vở oà biển khơi
đớn đau nói sao nên lời
Thuyền tình đi mãi cuộc đời buông trôi

Trăng huyền soi bóng hoàng hôn
Trong dạ bồn chồn hình bóng người xưa
Gió đưa sóng nước trăng thưa
Bóng người biền biệt vẫn chưa thấy về

Em là biển vẫn mênh mông
Vẫn con sóng vỗ chờ mong người về
Con thuyền cứ mãi đê mê
Đi mãi không về biển vắng điều hiu

Đi qua cảm xúc đời thường
Trong lòng sao khỏi vấn vương tơ lòng
Hỏi người nhân thế buồn không
Say đắm cõi trần chìm mải tỉnh đâu

Thuyền kia không bến không bờ
Biển đây không đợi không chờ thuyên  đâu
Con thuyền trôi vạt nơi nao
Biển vẫn bạc đầu ngày nhớ đêm mong

Lệ tràn vì bởi đêm dài
Thuyền sao đi mãi lòng ai đợi chờ
Mong về nối lại vần thơ
Thuyền đi bến đợi ngẩn ngơ lạc đề

Chuyện tình đã lở chớ buồn chi
Lệ tràn rơi mãi có được gì
Hết mong người đến đời không nợ
Chớ buồn nuối tiếc buổi biệt ly..??

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét