**CÁNH CHUỒN PHIÊU BẠT**
*******************************...:-)
Tặng ĐỆ HHHĐ....
Vần vũ mây bay cuối chân trời
Cuộc đời phiêu bạt khắp muôn nơi
Bầu trời u ám chuồn chuồn lượn
Dĩ vãng xa vời bỗng đầy vơi
Hỡi cố nhân ơi ở phương nào
Lòng ta hoài vọng nổi niềm đau
Chợt bao tìm thức về chốn cũ
Sót dạ anh hào thấu trời cao
Đời ta phiêu bạt lắm nổi buồn
Chuồn chuồn bay lượn lúc mưa tuôn
Cuộc đời lạc lõng người viễn xứ
Nổi nhớ con khờ lúc chiều buông
Mẹ già trông ngóng đã bao ngày
Đời ta hờn tủi nổi đắng cay
Lận đận phong ba trời đã định
Chuồn chuồn cánh mỏng lượn trời mây...
**mộng thường**
**11**04**15**
...bài họa mộng thường ...:-)
Cuộc đời là chuỗi ngày buồn
Làm sao để hết lệ tuôn KIẾP nầy
Thôi đệ vui sống thảnh thơi
Cho đời thanh thoát Tâm bình an nhiên
Nếu mà đã có trực thăng
Thì không có cảnh ly tan thế nầy
Tình yêu lệ chảy đong đầy
Chỉ vì cách biệt hai nơi như vâỳ
Cuộc đời phiêu bạt gió sương
Lang thang một kiếp bạn đường làm vui
Nụ cười đã hết trên môi
Đâu rồi những tháng ngày vui hôm nào
Ướt gì ở cạnh nhà nàng
Chung qua chung lại giậu rào chắc vui
Nàng ơi thơ kia có ngọt có bùi
Không bằng tình nghĩa muội ơi dạt dào....
Nổi buồn xa xứ vẫn hoài mong
Đau thương sâu xé mãí cõi lòng
Đêm đêm sầu tưởng về phương ấy
Ruột rối tơ vò người biết không
Thơ ca mượn cánh chuồn chuồn
Có một ĐỆ buồn thương nhớ người xưa
Hôm qua trời đổ cơn mưa
Nhớ nhà nhớ mẹ người xưa con khờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét