*** GÁC
TRỌ ***
******554********
Hoàng hôn phủ trùm lên quán trọ
Nỗi u buồn không nhỏ len qua
Nơi đây lặng lẻ mình ta
Nhìn làn khói thuốc nhạt nhòa đời trai
Vầng trăng tỏ đêm nay chợt đó
Đã đi rồi qua ngỏ buồn tênh
Nỗi sầu len lén mình ên
Con tim buốt giá không quên đau lòng
Còn chi nữa hoài mong tình tự
Điệp khúc nào lưu giữ nơi tâm
Sao còn những nỗi hờn câm
Đọng nơi khóe mắt chợt bầm con tim
Thôi kết thúc nằm im cõi nhớ
Nén vào lòng trăn trở vụt qua
Nhìn xem ta chỉ là ta ..
Đốt đau thương ấy gởi hòa biển khơi
Ta tạm gát mảnh đời tan vỡ
Đếm giọt sầu cách trở riêng ta
Nhận thêm cay đắng xót xa
Đem vào thiên cổ ..Làm quà mai sau ..
Ta chất chứa cơn đau truyền kiếp
Chẳng phơi bày chỉ nhíp nơi tâm
Từng cơn gậm nhấm âm thầm
Nghe chua cay ấy ...vẫn nằm nơi tim
Ta quạnh vắng từng đêm ...gác trọ
Tấm thân gầy quyện gió rồi tan
Trôi theo hương thoảng mây ngàn
Rồi mất hút ..miên man làn sương mỏng
Nghe buốt lạnh mình trong mỗi tối
Khẽ mơ màng khép vội bờ mi
Vẳng nghe thời gian thầm thì
Mơ chi đó ngủ đi chàng lãng tử
...Mộng thường...
...15 ...08...16...
Gió lùa đêm nay vào gác trọ
Lạnh buốt hồn em thuở xa người
Bơ vơ đêm nay trên đất khách
Cô đơn nuốt nghẹn nét môi cười
Dinh Dung Pham
Gát trọ buồn tênh chẳng bóng ai
Trăng buông rũ xuống nhạt hình hài
Cô đơn quạnh vắng lòng hoang dại
Thổn thức từng canh mộng đêm dài
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét