..NGHÈO GIÀU VẮT CẠN CHỮ TÌNH ..
..CỚ SAO VỘI VÃ MIỆT KHINH XEM THƯỜNG..
..555...
NGHÈO chẳng rách mong thơm là đủ
GIÀU dư tiền chẳng rũ lòng thương
VẮT hết cái nghĩa ..tầm thường
CẠN đi chữ hiếu ..chay trường... thêm ôi
CHỮ lương thiện ...lẻ loi thiên hạ
TÌNH con người cặn bã ..lòng tham
CỚ chi mãi đến chùa am
SAO không tỉnh mộng để làm người ngay
VỘI say đắm bóng mây mơ huyển
VÃ miệng đời làm chuyện bất nhân
MIỆT mài ở chốn hồng trần
KHINH ai dối trá ..cô bần thảm thương
XEM tất cả tai ương là nghiệp
THƯỜNG bất bình làm chuyện VÔ MINH
NGHÈO GIÀU VẮT CẠN CHỮ TÌNH
CỚ SAO VỘI VÃ MIỆT KHINH XEM THƯỜNG
...thơ mộng thường ..
..15..08 ..16 ...
Bài họa mộng thường..:-)
Giàu nghèo của tạm sương mù
Vật chất hư ảo.. hận thù mong manh
Nên mộng chưa tỉnh ham danh
Đua chen lặn hụp ..hôi tanh ..chốn trần ...
GIàu nghèo tạm bợ kiếp con người
Duyên phận trời se chỉ thắm lơi
Không duyên chẳng nợ nên lòng mới
Góc biển chân trời đứa một nơi
Thôi đành cam phận nào kêu
Như cơn gió thoảng ..tiếng tiêu canh tàn
Người ta đặng phúc cao sang
Còn ta số hẩm ...muộn màng than chi...
Tình nhân loại nào đâu biên giới
Chữ thâm tình trao gởi dầy thêm
Thân tâm thanh nhẹ êm đềm
Cũng như gió thoảng ...từng đêm mát lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét