***NỬA HỒN THƠ***
**********************:-)
Một nửa hồn thơ đã đi rồi
Còn ta một nửa thấy buồn trôi
Cảm xúc ngày nào đi đâu mất
Mau trở về thôi để nên đôi
Một nửa ra đi để đợi chờ
Người đi mang theo cả hồn thơ
Một nửa nơi đây ôi trống vắng
Mang cả đi rồi thấy ngần ngơ
Nổi buồn man mác cảnh hoài mong
Bên thềm trông ngóng thấy lạnh lòng
Hồn thơ phiêu lãng buồn cô quạnh
Hỏi người nơi ấy có biết không ?
Mau trở về..Cảm xúc ngày nào..
Hồn ta bay bổng yêu thương trao
Lâng lâng ngoái bút hồn ngây ngất
Cảm xúc bây giờ thấy làm sao ??
**mộng thường**
**24**04**15**
...Bài họa mộng thường...:-)
Muôn đời ta vẫn là nàng thơ
Tình yêu thơ như nước lửng lờ
Con sông nước rồng rồi lại lớn
Như tình thơ ấy vẫn mãi trong mơ
Chàng đã về với thiếp đó sau
Nghe như nước mắt chợt tuôn trào
Bao nhiêu cách trở giờ tao ngộ
Mừng mừng tủi tủi mắt nhìn nhau
Chàng đã ra đi cách biệt phương trời
Thiếp chờ thiếp đợi mỏi mòn hơi
Cạn chén ly bôi ngày hội ngộ
Ta cùng kết chặt suốt một đời
Đêm nay ta chuốt để nhau say
Quên rồi những chuyện đắng và cay
Bên nhau âu yếm tình tha thiết
Tình chàng ý thiếp mãi không phai ..
Huynh đi đâu biền biệt quá lâu
Bỏ hội thơ thanh một nổi sầu
Giờ đây trở lại mình xây dựng
Hội thơ vững mạnh sẽ bền lâu...
Em đi chị mãi ngóng chờ
Mong em trở lại hồn thơ dâng trào
Lời thơ ngây ngất ngọt ngào
Ta trao tất cả dạt dào ý thơ
Thơ giờ ôi quá ngần ngơ
Tâm tư chết lặng hồn thơ lửng lờ
Hồn thơ đã mất không ngờ
Để ta dại khờ thao thức trong mơ
Mong sao có thể làm thơ
Bao nhiêu ý đẹp tơ lòng gởi trao
Hồn thơ ôi đẹp biết bao
Ta trao tất cả dạt dào tinh hoa
Chi em ta thật thiết tha
Cho bao mật ngọt giao hòa trong thơ
Làm cho bao bạn ngần ngơ
Thương thầm trộm nhớ lời thơ hôm nào...
Hồn thơ lặng lẻ sẽ giao hòa
Nét mực ngây thơ sẻ thăng hoa
Bao nhiêu tâm huyết dồn thơ cả
Kết chặc tình thơ sẽ giao thoa.
Người đi kẻ ở sẽ gặp thôi
Nhưng Trong dạ sao lắm bồi hồi
Cứ ngỡ ra đi là kết thúc
Ngày mai tươi sáng hết buồn trôi...
Một nửa hồn thơ đã lang thang
Làm cho nửa mảnh phải bàng hoàng
Tâm tư chết lặng vì hụt hẩng
Khốn nạn đời ta quá bẻ bàng
Đệ đừng thương sót nửa hồn thơ
Một nửa hồn kia đã dại khờ
Còn đâu cảm xúc ngày thuở trước
Thơ giờ đây chỉ là ngẩn ngơ...
Người đi xa khuất giữa trời mây
Lặng lẻ trong tôi ở chốn nầy
Định số an bài đành cam phận
Anh người lãng tử phía trời tây
Cõi mộng mơ màng khách viễn du
Lãng tử phiêu lưu chốn sương mù
Mau mau trở lại chờ mòn mỏi
Hồn thơ hờn tủi suốt mùa thu
Hồn thơ thả lạc ở cõi nào
Mong chờ cảm xúc của hôm nao
Có mơ chi nửa hồn ngây dại
Hồn thơ trở lại cảm xúc trào....
Trăng khuya đã khuyết lại tròn
Chuyện tình đã lỗi còn mong mỏi gì
Lòng em luôn mãi khắc ghi
Vầng trăng lỗi hẹn thôi mình quên đi...
Buồn lắm hồn thơ đã đi rồi
Còn lại trống vắng mảnh đơn côi
Ra đi không nhắn lời từ giả
Hồn thơ xưa ..Nay thật mất rồi
Lặng lẻ trong tôi một bóng hình
Nổi buồn sâu lắng mãi làm thinh
Người mãi âm thầm mà ôm ấp
Còn tôi ghi khắc mãi chữ tình...
Hồn thơ người đã phiêu lưu
Lang thang khắp chốn bởi sương mù
Nay mai trở lại hồn thơ trọn
Hồn thơ bay bổng suốt mùa thu..
Vầng trăng một nửa anh mang đi
Còn lại nửa kia ước mơ gì
Mong ngày nắng ấm trăng tròn lại
Đôi ta sánh bước không biệt ly...
Chỉ tại đôi ta lỏng vòng tay
nên anh đã ra đi miệt mài
Bóng hình thuở ấy giờ quên ̃ hết
Chuyện tình xưa củ đã nhạt phai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét