*184**CHƯỚNG DUYÊN ***
*************************.....:-)
VÔ MINH che khuất mọi lối về
Mòn mỏi cuộc đời bởi u mê
Nẻo sáng không đi hoài vọng thế
Đường dài vạn dặm mãi lê thê
Tấm thân xinh đẹp vạn CHƯỚNG DUYÊN
lời ru ẢO MỘNG lắm ưu phiền
Thân tâm buông bỏ đừng lưu luyến
Cập bến VÔ THƯỜNG rõ truân chuyên
Đã biết đường đời lắm bon chen
Tâm tu quyết chí ráng lo rèn
Mai sao trở gót lòng không thẹn
Lối củ hư hèn ngựa đường quen
Thiền tâm mở sáng HUỆ rạng ngời
Khách trần vui thỏa bồng lai chơi
Liên hoa rực rỡ lòng thơ thới
Thân tâm nhập định xứng KIẾP NGƯỜI
***thơ*mộng thường***....:-)
...01...08...15.
Con người sa chốn u mê
Lòng riêng sẽ chịu não nề khổ đau
Quanh năm buồn bã ưu sầu
Đường đời trăm nẻo biết đâu mà tìm
Làm người giữ chọn niềm tin
Tu tâm dưỡng tính giữ gìn bản thân
Mai sau không phải ngại ngần
Lòng son không thẹn nợ nần chẳng mang
Tâm như thế đóa sen vàng
Là tòa bảo tháp vững vàng ngự Yên
Đời người thanh thản là tiên
Sáng trong như thể hoa sen gần bùn.....trả bài cho tỷ yêu..hihi
Tùng lê
Một cõi u mê chẳng lối về
Làm người trượt mãi mới thảm thê
Sen kia bùn bẩn mà thơm thế
Làm người trong sáng được mới ghê .
Tâm kia giữ được khỏi lụy phiền
Cõi lòng thanh thoát mới an nhiên
Cho đi tất cả đừng lưu luyến
Vương vấn NỢ trần bởi do duyên
Mộng thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét