*186**TIẾNG TƠ LÒNG ***
****************************..:-)
Thánh thoát tơ lòng cõi thế gian
Từ nay trút cạn tiếng cung đàn
Dây chùng lỗi nhịp tình ai oán
Nổi nhớ khôn cùng lệ chứa chan
Khắc khoải trường canh sầu nhớ bậu
Cung đàn thổn thức bởi vì đâu
Tơ hồng lỡ rối ai nào thấu
Đẫm lệ đôi dòng suốt canh thâu
Réo rắc đàn ơi nhã điệu buồn
Đau lòng cánh nhạn lúc hoàng hôn
Sầu ai vỗ cánh phương trời lạ
Réo gọi canh tàn khiến lệ tuôn
***thơ*mộng thường**
**04*08*15**
..,bài họa mộng thường...:-)
TƠ lòng đượm ái đàn lơi
Mộng chi một phúc tình đời liêu trai
Thường đau tất dạ tàn phai
Mộng tình tan vỡ liễu cài mưa giăng
Yêu chi cho thắm ướt khăn
Mưa rơi tí tách gối chăn nhạt nhòa
Xót cho một mảnh đời hoa
Tình chưa thắm đượm Đã xa nghìn trùng
Làm sao có thể trùng phùng
Khi tơ đã rối dây chùng phím lơi
Khá đau cho chuyện tình đời
Chia quyên rẻ thúy rụng rơi hoa tàn
Nấc nghẹn từng cơn đến rã rời
Nổi sầu ly biệt mãi không vơi
Người đi xa mãi đâu nào tới
Muốn khóc mà sao cứ nghẹn lời
Cung đàn lỗi nhịp khiến lệ rơi
Tình kia trót đã phận rối bời
Trút cạn tâm tình vào bến đợi
Nổi buồn sâu lắng gởi chân trời
Gởi hồn sâu nặng phía trời xa
Chiều buông sắc nắng bổng lệ nhòa
Cho nhau tiếc nhớ phương trời lạ
Đau lòng tiễn biệt tình mãi xa
Đàn hỡi sầu ai trỗi khúc buồn
Đêm về nhã điệu giọt ngâu tuôn
Hờn ai trách phận tình muôn hướng
Lạnh buốt hồn ai nhạt khúc buồn
Đêm nay bên ngọn đèn dầu
Nhớ người năm củ canh thâu u buồn
Từng đêm giọt lệ cứ tuôn
Cho vơi nổi nhớ vấn vương hôm nào
Bây giờ tình ấy bay cao
Có thương có nhớ đau lòng mà thôi
Thâu canh tình củ xa rồi
Xót cho số phận lẻ đôi bạn tình
Bóng nhạn xa bầy gọi giữa canh
Lòng đau nhớ bạn nở xa đành
Chim kia lẻ bạn đời cô quạnh
Nỉ non đêm trường thấu trời xanh
Mộng lòng xa cách bởi vì ai
Tàn canh lặng lẻ tiếng thở dài
Đơn côi trách phận tình ngang trái
Dĩ vãng xa rồi tình cũng phai
Mộng thường đàn thả cung tơ
Cung khoan cung nhặt cung chờ cung thương
Đàn kia lỡ đứt tơ vương
Làm sao bắt nhịp tình nương u sầu
Ngồi đàn bên suối rất nên thơ
Lãng mạng người ơi lòng ngẩn ngơ
Buông ra khúc nhạc Tình nhung nhớ
Làm sao không được hả đệ ờ
Đàn kia vọng nguyệt giữa canh tàn
Nổi buồn sâu lắng thế nhân mang
Tâm tư lỗi nhịp tình ai oán
Thấu hiểu làm chi chuyện trần gian
Mộng thường than thở để vơi sầu
Chớ nào vương vấn đấng mày râu
Tặng nhau khúc họa lòng sao thấu
Thỏa chí tang bồng thơ muôn màu
Trời đất bao la thơ đẫm sầu
Giọt buồn trôi chảy mãi về đâu
Người nơi xa ấy làm sao thấu
Ta ở chốn nầy rớt giọt ngâu
Đàn khơi tan nát cõi lòng
U buồn canh vắng hết hoài mong
Người đi biền biệt ai nào vọng
Kẻ ở thôi buồn nhớ bằng không
Lỡ làng duyên phận chúng mình
Cung Đàn lỗi nhịp bóng hình chia đôi
Lời hứa còn ở đầu môi
Thế mà nay đã chia phôi hai đàng
Em đành ôm phận trái ngang
Đề cho duyên chàng được thắm cùng ai
Còn em yên phận hoa lài
Trong đêm hương thoảng nhạt phai sớm chiều
Xin người chớ vội thương yêu
Cho mây tan sớm tiếng tiêu thêm buồn
Mây tan bao giọt mưa tuôn
Vô tình ướt áo mộng thường làm sao
Người ở chân trời có thấu không
Đàn buông cung nhặt buốt cõi lòng
Tơ chùng lỗi nhịp tình ngang trái
Thôi đành khép chặt hết hoài mong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét