***PHẬN BÈO ***
******************
Đông tàn xuân đến vội nhanh
Tình anh cũng đến như cành lộc kia
Xuân đi hạ cũng vội về
Tình anh đề lại bộn bề đớn đau
Tình kia cất cánh bay mau
Để trong thương nhớ một màu chia ly
Yêu chi vội vã ra đi
Để người ở lại lụy rơi má đào
Ngày nào mong đợi có nhau
Mà nay lại để lệ trào khóe mi
Lệ buồn khóc tiễn ai bi
Hay là thương phận nữ nhi thường tình
Thương cho số phận của mình
Mang nhầm số kiếp lục bình trôi sông
Số phận cứ thế suôi dòng
Thân tôi bạc mệnh còn mong được gì
***mộng thường***
**23**03**15**
...bài họa mộng thường ..:-)
Dòng nước trong như lòng em đó
Gơỉ chúc tình mây gió về ai
Đêm buồn khô heó hình hài
Để cho chiếc bóng nhạt phai tháng ngày
Chữ tài nào có nên danh
Ở đây thấp kém ngậm vành cảm ơn
Cũng không có muốn dồi hờn
Làm thơ là để thỏa cơn say...vần
Đời người con GÁi có thì
Hương săc một thời rồi cũng tàn phai
Người ơi đã nói không sai
Má hồng phận bạc mâý ai vui nào
́
Chàng có biết chàng ra đi biền biệt
Thiếp ở nhà thương tiếc cảnh đơn côi
Nhưng giờ chàng đã đi rồi
Thiếp ở nhà làm thơ mà chờ đợi
Mong người đừng chê thơ tôi dịu vợi
Bởi thơ tình luôn có lệ tuôn rơi
Người chê lòng dạ rối bời
sang thơ người khác xin mời đừng xem
Tôi đây không phải người hờn mát
Nhưng thơ buồn cũng làm nát tim tôi
Xin đừng chê trách người ơi
Lòng tôi ngày đêm buông đời thanh thản
Lục bình một kiếp đã nổi trôi
Thân em phận bạc dỡ dang rồi
Thương cho số phận bèo trôi dạt
Đã mất một đời mộng vở đôi
Bốn mùa nay đã qua rồi
Nụ hồng chớm nở cũng tàn thôi
Ra đi không nói lời ly biệt
Lặng lẻ bốn mùa lệ cứ rơi
Em nào oán trách trời cao
Má hồng phận bạc phải đau thương lòng
Hỏi người có thấu được không ?
Lênh đênh một kiếp phòng không lạnh lùng
Những mong có mối tình chung
Thỏa lòng mong đợi trùng phùng bên nhau
Má hồng đời lắm truân chuyên
Thương em phận bạc thuyền quyên lở làng
Bây giờ có trách muộn màng
Lầm than một thuở bẽ bàng duyên tơ
Có ngờ duyên đã bơ vơ
Bõ lại con trẻ dại khờ mất cha
Phận em là khách hồng nhan
Sang ngang chi vội lỡ làng tình thơ
Bây giờ mới thấy bất ngờ
Có bao chàng sở chực chờ gái tơ
Lở rồi đánh mất duyên tơ
Mới thương mới tiếc Ngần ngơ muộn màng
Mây chiều phảng phất bồi hồi
Trông về xa ấy dạ ôi não nề
Người đi lòng có ủ ê
Còn tôi ở lại tình quê dạt dào
Cải lương thì phải có tuồng
Có hay có dở đừng buồn bạn ơi
Ở đời thiện mỹ phân đôi
Làm sao có cảnh tuyệt vời thế nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét