Đã biết là VÔ THƯỜNG sao lại còn phiền não. ?
VÔ THƯỜNG theo sát bên ta
Chữ nhẫn buông bỏ ắt là khổ tâm
Tỉnh nào chớ có sai lầm
Sát na sai biệt là tâm lụy phiền
Cuộc đời vốn dĩ đảo điên
Thân tâm vào định ưu phiền lắng sâu
Khuyên người chớ chuốt âu sầu
Để lâu ắt sẽ bệnh câu vào người
Thân tâm vui vẻ xinh tươi
Hồn nhiên thư thả buông trôi nhẹ lòng
Hỏi người buông có được không
Nếu không buông được đừng mong an lành
Đời người như chiếc chiếu manh
Hơi thở tắt lịm ta thành bụi tro
Sống sao để khỏi dầy vò
Thân tâm an lạc ..lòng buông ưu phiền.
...mộngthường..
Trăm năm một kiếp chốn vô thường
Bã đời danh lợi tợ hơi sương
Lắng tâm để thấy vô biên cõi
Xóa bỏ mọi điều hết vấn vương
Mặt nhật trời Tây rám ánh chiều
Sống đời quạnh quẻ nếm cô liêu
Cháo rau hai bửa vui bần đạo
Lặng ngắm trời trong một cánh diều
Hợp tan tan hợp sinh ly mãi
Tứ đại vô thường có đáng chi
Lắng lòng để thấy trời cao rộng
Tranh chấp ghét thương mãi ích gì?!
Phật hạnh đạo quang tỏa sắc vàng
Trăm năm một kiếp hợp rồi tan
Một mình tĩnh lặng soi tâm thức
Lắng đục thành trong thoát hổn man
Sanh tử sáu đường lên lại xuống
Thân tâm an định chẳng chi bàn
Một niệm Di Đà vô chướng ngại
Cực Lạc bên mình giữa thế gian
...Hoàng khôi...
VÔ THƯỜNG theo sát bên ta
Chữ nhẫn buông bỏ ắt là khổ tâm
Tỉnh nào chớ có sai lầm
Sát na sai biệt là tâm lụy phiền
Cuộc đời vốn dĩ đảo điên
Thân tâm vào định ưu phiền lắng sâu
Khuyên người chớ chuốt âu sầu
Để lâu ắt sẽ bệnh câu vào người
Thân tâm vui vẻ xinh tươi
Hồn nhiên thư thả buông trôi nhẹ lòng
Hỏi người buông có được không
Nếu không buông được đừng mong an lành
Đời người như chiếc chiếu manh
Hơi thở tắt lịm ta thành bụi tro
Sống sao để khỏi dầy vò
Thân tâm an lạc ..lòng buông ưu phiền.
Nghiệp từ vô thủy đến bây giờ
Nhưng tâm luôn định chớ làm ngơ
Buông đi mỗi ngày một chút
Ắt sẽ thành công đến thật bất ngờ
MỘNG THƯỜNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét