*172**BUÔNG SÂN SI**
********************
**thơ**mộng thường**
Trong tâm sẵn có PHẬT rồi
Chỉ cần BUÔNG ..TỈNH ....PHẬT ngồi ̀ bên ta
Bao nhiêu chánh pháp dựng ra
Dẫn đường chỉ lối chúng ta thoát nàn
Giải thoát khỏi chốn lầm than
Mê lầm một kiếp khó an ...luân hồi
Hãy mau bỏ tánh SÂN thôi
Đó là ngạ quỷ theo đời phá ta
Đường về sứ phật không xa
Tâm SÂN không bỏ tâm tham còn dầy
SÂN SI theo sát thế nầy
Cái thân đau bệnh nặng vầy phật chê
Tâm thanh thoát nhẹ lối về
Thân không đau bệnh u mê thoát trần
Nhớ niệm phật chớ niệm SÂN
bao nhiêu công đức dành phần chúng sinh
**04*07*15**
Tham sân si hận cũng tại tâm
Chướng nghiệp vương mang bởi mê lầm
Phù phiếm hư vinh hoài mộng ảo
Thị phi đen trắng mãi thăng trầm
Một kiếp phù sinh thân vay mượn
Sớm biết bỏ buông, pháp môn tầm
Giác ngộ từ bi đời vô ngã
Hoài niệm nam mô lẽ huyền thâm.
Nguyễn hoàng sơn
Công sức trì chú đã bao ngày
Bây giờ sân ...si bởi vì ai
Làm cho tâm não thân lo ngại
Uổng phí công tu phóng sanh hoài
Nhất niệm Adiđa phật đã bao năm
Tâm kia phải sáng tựa trăng rằm
Cõi giác nơi tâm mình hằng nhẩm
Vô minh u tối rời biệt tăm
Khá khen sớm tối đã tu trì
Phóng sanh hàng tháng ...cứu mình đi
Hãy mau nhìn lại tâm mình đã
Làm tốt những gì ..SÂN... phá đi...
Dã tràng se cát thật uổng công
Tâm kia đã sáng tợ vàng rồng
Một phúc.. SÂN .. thôi phước dần mỏng
Chi bằng buông cả nhẹ tốt không
Trong lòng có phật mới quy y
Thân tâm an lạc hết buồn thì
Cuộc đời tươi sáng không uổng phí
Yêu đời mà sống niệm phật đi
Bao nhiêu công đức chú niệm say
Hãy mau tỉnh thức thấy mặt ngài
THÍCH CA ngự trị hằng soi sáng
Ở cõi lòng ta đến sen đài
Cái thân đau bệnh cả một đời
Là nguồn sân hận mãi không ngơi
Khi đau bỏ tiền nào nghĩ tới
Chỉ tại sân si hư cả đời
Thân tâm nóng nảy đốt tim cang
Ruột gan bao tử đến đại tràng
Làn da cháy nám vì sân hận
Giác ngộ đi người rỏ mới ngoan
Bao nhiêu lời nói của MỘNG THƯỜNG
gởi về người cháu mãi yêu thương
Người bạn hiền ngày đêm tin tưởng
Phải sửa tâm thôi chớ xem thường
Tâm phật hằng ngự ở thân tâm
Ngày đêm niệm chú rất giỏi khâm (phục)
Mộng kia chưa tỉnh ôi uổng phí
Dả tràng xe cát ở biển đông
Giằn cơn nóng giận sẽ rất ngoan
Để cho thân thể khỏe da mịn màng
Thân tâm rạng ngời hằng tươi sáng
Phật tâm ngự trị đời vẻ vang
Mộng thường gởi gấm những lời vàng
Mong rằng cháu sửa thân sẽ an
Để cho thân khoẻ hồng nhan sắc
Nhớ lời của mộng niệm an nhàn
Vất vả mưu sinh kiếp con người
Tiền tài vật chất khó thảnh thơi
Sân si mau bỏ chân trời mới
Lặn hụp lâu ngày thân tả tơi
Thân tâm mát rượi chốn ta bà
VÔ MINH che khuất mãi đường ta
Lầm đường lạc lối mà xa ngã
Mau bỏ sân si kẻo muộn à
Đời người chướng nghiệp mãi đeo mang
Tâm kia có vững khó lâm nàn
Đảo điên lục dục đời ai oán
Khó tránh cho nên mãi muộn màng
Vô minh che khuất mộng đêm dài
Tỉnh rồi sẽ thấy cảnh bồng lai
SÂN SI buông bỏ lòng thư thái
Sức khỏe bền lâu vững lầu đài
...MỘNG THƯỜNG...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét