Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

HOÀNG HÔN

***HOÀNG HÔN***
********************

.....thơ..mộng thường...

Cảm xúc đi hoang đêm lẩn ngày
Hồn thơ cháy bỏng vẫn không phai
Tâm tư mặn đắng chiều thu ấy
Khoảng trống tâm hồn gió khẽ lay

Gió đã đưa em lạc cảnh nào
Hoàng hôn phủ kín vạn niềm đau
Lời thơ khắc khoải người ru mộng
Chết lặng hồn ai bởi lạc nhau....

....07..06..15..

....bài họa mộng thường...


Cảm xúc vần thơ lạc chốn nào
Bây chừ cầm bút thấy làm sao
Yêu thương ngày ấy giờ phiền não
Hồn thơ lặng lẻ hết tuôn trào
Chúc đệ vui vẻ nhé họa rất tuyệt

Ngày xưa thuở bé tóc ngang vai
Long lanh đôi mắt dáng trang đài
Tình ta sánh bước là oanh yến
Cùng nguyện bên nhau sẽ không phai

Thời gian vật đổi đến sao dời
Cảnh tình ngang trái đứa một nơi
Đông tây caćh biệt sầu vạn nẻo
Hồn thả về đâu cuối chân trời

Hoàng hôn đã khép tím chân trời
Hồn thơ lơ đảng khắp muôn nơi
Hoài tưởng ai MÔ mà sầu não
Giấc ngủ say nồng chỉ lạc thơ

Hồn thơ của mộng đi hoang
Không dińh  gì tới chuyện chàng thiếp đâu
Cuộc đời của mộng âu sầu
Không màng tình ái lụy câu ân tình

Xin người chớ nghĩ linh tinh
Yêu đương ngang trái thường tình thế gian
Ai mà dại cứ yêu càng
Mộng đây chỉ có yêu chàng THƠ thôi

Yêu thơ không thể thiếu rồi
Sáng chiều không gặp đôi môi héo sầu
Lặng lẻ vài giọt mưa ngâu
Lăn tròn trên má nặng câu ân tình

Thơ ơi trở lại với mình
Đôi ta sánh bước chúng mình có đôi
Một Ngày hai bữa họa thôi
Cũng là hạnh phúc của đôi chúng mình

Yêu thơ ngây dại chân tình
Không yêu cái kiểu lừa tình điểu nha...kkk

Ta đã có nhau tự thuở nào
Hồn thơ ngây dại ta chuốt trao
Cho bao cảm xúc hoàng hôn tím
Chàng ở chốn nao thơ ở chốn nào

Thiếp hoài mong đơị hỡi chàng thơ
Ra đi để thiếp mãi đợi chờ
Lang thang khắp chốn tình thơ hỡi
Thiếp ở nơi nầy vẫn bơ vơ ....

Em biết rồi mà chỉ nàng thơ
Họa đi anh hỡi khúc mong chờ
Vần thơ lưu luyêń ngày ngây dại
Em vẫn là nàng thuở ấy cơ

hãy bên nhau tẩu khúc nghê THƯỜNG
MỘNG đời vương vấn chớ yêu thương
Chung nhau một mảnh hồn thơ đắm
Đuối rồi một áng thơ ...vấn vương.

Em đã vui rồi ấm hồn thơ
Bên anh họa mãi  đến bơ phờ
Hồn thơ lai láng Dần trở lại
Có phải vì ta có duyên  ..cơ.  

MỘNG lòng có lở cũng  quên thôi
THƯỜNG yêu say đắm ...mất nhau rồi.
Vần thơ âm ĩ là ảo ảnh
Lạc chốn mây trời lắm lẻ loi

Vần thơ dệt MỘNG ân tình
THƯỜNG là trang điểm chuyện mình với trăng
Trăng lên đỉnh núi nhớ chăng
Tình nga và cuội chị hằng gốc đa

Yêu chi cay đắng thêm mà
Một vần thơ đẹp thăng hoa cuộc đời
Yêu thơ say đắm bậu ơi
Bầu trời xanh mát ta người họa thơ
̀
Hoàng hôn phủ xuống chân đồi
Mây chiều khẽ ửng lưng trời chim kêu
Nắng vàng nâng nhẹ cánh diều
Hoàng hôn khép kín nâng niu mây hồng

Đêm về nhạn thét buồn không
Để cho trong lòng nổi nhớ mênh mông
Trăng khuya tỏa khắp cánh đồng
Tiếng nhạn xa bầy goị giữa trời đông

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét