*** SÓNG TÌNH***
*******************
*thơ *mộng thường*
Sóng vỗ muôn đời khúc nhạc xa
Sóng đem vạn ánh trải sương nhòa
Sóng nghiêng ngọn gió mù khơi viễn
Sóng lã con thuyền lộng bến qua
Sóng bỏ bờ đau tình nhạt quá
Sóng vương bễ khổ aí lơ là
Sóng yêu cuội đá sầu muôn thuở
Sóng gởi phận mình mặt cát xoa
**01*06*15**
...bài họa của mộng thường ...:-)
Phong trần mấy độ đắm ̣ say nàng
Lữ khách u buồn lệ . Chứa chan
Hồng nhan đẫm lệ gì chia cách
Khách trần cay đắng lỡ cung đàn
Một Nụ cười mười thang thuốc bổ
Cứ cười nhiều có lỗ chi mô
Có yêu thì đại một cô
Để đêm có chát cũng vui với bổ
Lo cha lo mẹ có phần
Phải lo cưới vợ cho xong phận người
Đừng để trễ quá mất vui
Đời người ngắn lắm mau thời ...chậm chân...
Làm con chữ hiếu phải làm đầu
Cha mẹ ơn dâỳ nghĩa thâm sâu
Làm con phải nghĩa ơn đền đáp
Sau là có vợ chớ mong cầu
Chỉ có nhau mới đêm ngày nhung nhớ
Không là nhau một hơi thở cũng lìa
Chuyện đời đau khổ vì̉ phải cắt chia
Đành cam phận tình dìa dĩ vãng
Không là thuyền cho em đi dạo mát
Không là vườn em đi lạc thiên thai
Không là ai sao bổng hoài ngây dại
Không là người tồn tại cõi lòng em
Sóng vẫn muôn đời vỗ bờ đau
Sóng ngày đêm hát khúc rì rào
Sóng mang bồi đấp bờ cát trắng
Sóng vỗ muôn trùng vượt trời cao
Bờ vẫn đợi chờ sóng ngày đêm
Bờ ôm nổi nhớ phận êm đềm
Bờ than đêm vắng buồn cô lẽ
Bờ đành sóng bạc vẫn nằm êm
Sóng đã ra đi mãi cùng thuyền
Sóng cùng với biển kết nên duyên
Sóng quên bờ cát ngày đêm đợi
Sóng đã đi rồi mối tình riêng
Sóng vỗ mạng thuyền mãi ngày đêm
Sóng mang theo gió đẩy êm đềm
Sóng đưa thuyền đến bờ bến mộng
Sóng mãi muôn đời
Lặng lẻ êm
Sóng vẫn ngày đêm cạnh bãi bờ
Cát vàng nằm đó vẫn thờ ơ
Sóng buồn lặng lẻ rời xa bến
Bờ luôn vắng vẻ mãi mong chờ
Biển ngày đêm sóng vỗ rì rào
Sóng vẫn thế cứ thích vuốt cao
Bờ đau mình hờn căm giận
Sóng vờn gió mãi dâng trào
Biển vẫn muôn đời sóng vỗ xa
Biển dào dạt mãi cát dung hòa
Biển trào dâng khúc hờn cơn gió
Biển ngày đêm vắng tiếng hoan ca
Biển vẫn thế muôn đời mặn mà
Biển hiền phẳng lặng mãi hoan ca
Biển ở bên thuyền không thấy lạ
Biển luôn khao khát gió nhạt nhòa ̀.
Sóng vỗ rì rào tiễn thuyền đi
Sóng vỗ ngày đêm có vui gì
Sóng hờn thuyền mãi bên bờ cát
Sóng rào rạt hát khúc biệt ly
Gió vẫn muôn đời quyện sóng thôi
Gió yên sóng lặng cát lưng đồi
Gió đưa sóng vỗ bên ghềnh đá
Gió là cảm xúc sóng song đôi..
Sóng vẫn dâng trào gió vi vu
Sóng yên gió lặng ánh sương mù
Sóng mang nổi nhớ bên bờ vắng
Sóng hoài mong mỏi suốt mùa thu
Nhớ lắm bậu ơi thuở hôm nào
Nhớ người da diết biển xanh xao
Nhớ ai ..ai biết trời lộng gió
Nhớ người muôn thuở sóng rạc rào
Nhớ làm chi bậu chỉ thêm rầu
Nhớ người tha thiết bởi vì đâu
Nhớ chi khoảng khắc là mộng ảo
Nhớ lắm rồi mang nổi oán sầu
Một nửa trong ta vẫn xa vời
Một người góc bể người một nơi
Một tâm hồn Khát ..chân trời lạ
Một mảnh hồn thơ lạc chân trời.
Chỉ là mộng ảo vấn vương gì
Để sầu để khổ ước bờ mi
Để cay để đắng tình ngang trái
Để cười giọt lệ đẫm hồn ni
Cuộc đời tất cả ̉ không không
Thì tự đáy lòng nào có khổ đau
Không mây không có mưa rào
Làm sao có lủ để đau lòng người
Làm nát dạ lá chiều rơi
Làm sao đẫm lệ bên trời mùa thu
Lá chiều rơi nhẹ lời ru
Nghe lòng buốt giá cho dù chưa đông
Mộng đây chẳng vướng phải ảo tình
Cuộc đời vui vẻ trước bình minh
Vương chi đau khổ đời bi lụy
Trước cảnh tình đời lắm điêêu linh
Giông bảo điên cuồng đã đi qua
Làm cho tan nát những maí nhà
Làm cho bao cảnh đời đói khổ
Lòng đây đau nhói lẫn sót xa
Tình đời muôn thuở vẫn đau thương
Làm sao không hiểu lắm chuyện thường
Yêu là cay là đắng là rơi lệ
Mà lòng người sao mãi cứ vấn vương
Biển vẫn muôn trùng vẫn thiết tha
Thuyền đi phiêu bạt chẳng có nhà
Lang thang sóng vỗ ngày đêm gọi
Làm sao ai hiểu được tình ta
Nhiều con sóng ̉ góp thành bảo lớn
Có tình người thơ phải vui hơn
Bao nhiêu ý đẹp những vui buồn
Nhả vào thơ bao tình bạn keo sơn
Thuyền vẫn muôn đời lang thang cùng biển
Gió bạt ngàn không ngăn nổi thuyền xa
Bao nhiêu cơn sóng cứ mãi vở òa
Đành tan biến bởi tình thuyền yêu biển
Dẫu cay đắng biển muôn đời lưu luyêń
Không xa rời dẩu biển bạc sóng khơi
Biển muôn đời rộng không tả thành lời
Thuyền cứ thế mãi tìm nơi trú ẩn
Thuyền tình trôi vạt về đâu
Đề bờ cát trắng phải thêm sầu
Đêm đêm sóng vỗ bờ cát giận
Thuyền sẽ về thôi giữa canh thâu
Tình yêu với biển vẫn thiết tha
Bao nhiêu nhung nhớ bổng vỡ òa
Sóng bên bờ cát là cao cả
Tình yêu với biển vẫn không xa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét