***SÓNG TÌNH***
*******************
**thơ *mộng thường**
....tặng muội Truc Trinity Kim Wynn
Em đã yêu anh trong dại khờ
Tình anh tha thiết tựa như thơ
Ta say ta đắm hồn ngây dại
Chợt tỉnh giấc nồng chỉ là mơ
Sóng biển dâng trào ngập hồn ta
Bao nhiêu khao khát bổng nhạt nhòa
Tình em chết lịm chiều thu hạ
Em đành buông bỏ ...tình xót xa
Mặn đắng bờ môi..phải xa người
Heó tàn nét ngọc...hết xinh tươi
Đánh mất tình ta...tròn vẹn nghĩa
Chết lặng hồn em..mất nụ cười
Em giờ hoài vọng bóng hình ai
Năm canh thao thức tiếng thở dài
Tình ta cách biệt vì gia cảnh
Lòng em nhớ mãi vẫn không phai
**19**05**15**
...bài họa mộng thường...
Yêu người chớ có buông lơi
Tình yêu ta cũng do trời se duyên
Không yêu cũng chớ ưu phiền
Đắng lòng nên mới dại điên vậy mà
Yêu người trong nổi thiết tha
Bao nhiêu giọt đắng chảy hòa châu thân
Tình yêu không kể xa gần
Đắng cay cam chịu không phân giàu nghèo
Chỉ vì thân phận bọt bèo
Nên đành cam chịu tình vèo bay xa
Nặng nghĩa cho nên phải phụ tình
Đôi dòng lụy chảy mất đẹp xinh
Buông tay là biết tình dang dở
Không để người đời Rẻ miệt khinh..
Anh đã ra đi đã đi rồi
Nụ cười tắt lịm ở vành môi
Có đắng có cay là nổi nhớ
Duyên phận lỡ làng mất nhau thôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét