Mộng Thường Sơn Trang

Chào Bạn Ghé Thăm - Mộng Thương Sơn Trang

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

TIỄN BIỆT

*** TIỄN BIỆT ***
*****443**********
.. BÀI HỌA..

Nếu anh chết em là người đưa tiễn
Ngọn nến buồn thăm viếng bạn tình chung
Lần cuối bên nhau tiếng nấc não nùng
Giờ ly biệt không chung đường anh hỡi..

Nén hương trầm lưu luyến em xin gởi
Trước mộ phần em tới để tiễn đưa
Giờ xa nhau ôi..nhớ mấy cho vừa
Tay gạt lệ tình xưa thôi đã dứt..

Nghĩa đôi ta như ngưu lang nàng chức
Không vẹn thề mới nức nở lìa xa
Người chân mây ..ta cay đắng nhạt nhòa ..
Đành quên lãng tha ma.. đồi quạnh vắng

Anh nằm im ..em chít màu tang trắng
Lệ đầm đìa ướt mặn cả bờ môi
Kể từ đây mãi mất nhau trong đời
Em vĩnh biệt ...anh về nơi chín suối

...Thơ mộng thường...
..11...04..16...

...bài họa mộng thường...
Nụ tình nay đã úa nhào
Đò tình rẻ lối nghẹn ngào tơ duyên
Từ nay trúc cạn ưu phiền
Người nơi chín suối bình yên ta sầu hj

mảnh hồn tan nát bởi vì đâu
chàng đi cách biệt thiếp u sầu
thâu canh tưởng nhớ ai nào thấu
ngấn lệ tuôn trào chẳng trọn câu

Bây giờ lặng lẻ gót hài
Người xa biền biệt lệ cài khóe mi
Thân tâm nào có vui gì
Nẽo đời cô quạnh tiếc gì tuổi xuân

Nếu  anh chết   em là người xây mộ
Cẩn bằng vàng khỏi hổ với người ta
Tấm bia kia em sẽ cẩn bằng ngà
Và nhớ mãi tình ta luôn tha thiết

Anh chết đi mảnh hồn là bất diệt      
Em vẫn chờ ..da diết nhớ ngày đêm
Anh ra đi em vẫn đợi bên thềm
Mong chờ mãi bóng chim nào trở lại

Cúng giỗ anh chỉ toàn bằng cây trái        
Lên thiên đàng chay lạc để hồn siêu  
Chớ lên fây mà mất sức khỏe nhiều
Em không gởi.. laptôp yêu ...đừng buồn nhé ..

Nếu ..??? anh chết  em  tiễn anh lần cuối
Nén hương tàn khóc buổi lìa xa
Mắt rưng rưng bao nhuốm lệ nhạt nhòa
Vòng hoa ấy tiếc thương người   biền biệt

Anh mang theo mảnh tình từng tha thiết
Em lặng hồn ôm riết nỗi sầu đau
Vầng khăn kia nay đã trắng một màu
Bao luyến tiếc hãy cùng nhau  lần cuối

Anh ra đi thanh thản xin đừng nuối  
Để quên đời quên buổi cùng nhau
Em nơi đây ngưng ngấn lệ tuôn trào
Tạm biệt nhé kiếp sau mình gặp lại

Nếu mai anh là người đi trước
Em thiếu phước nên phải mất anh
Như thế em cũng cam đành
Chôn vùi kỹ niệm ngày xanh thuở nào

Nén thương đau đưa anh lần cuối
Gạt nỗi sầu buồn tủi nhớ nhau
Em giờ má phấn nhạt màu
Tiễn anh ra mộ lệ trào ướt mi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét