***TRÁI TIM DĨ VÃNG***
*************************:-)
Thơ tôi tặng người...
Trái tim rực lửa thuở hôm nào
Bây giờ tắt lịm bởi mây sao
Tình ta cháy bỏng ngày hôm ấy
Mây đành che phủ lệ tuôn trào
Trái cầu tim ấy thuộc về anh
Anh đành dập tắt mới mong manh
Em giờ chết lặng vùi chôn mãi
Anh về hạnh phúc giấc mộng lành
Anh về bên ấy với người ta
Còn tôi đau sót giọt lệ nhòa
Đưa tiễn người đi tôi nào tiếc
Bởi tình rơi rụng giống như hoa...
Mảnh tình anh lạnh...tựa như băng
Tôi giờ thương tiếc bóng chị hằng
Đêm khuya bóng chiếc cùng thỏ ngọc
Âm thầm nhỏ lệ dưới ánh trăng
**mộng thường**
**01**05**15**
...Bài họa mộng thường ...:-)
Chị hằng nào đâu có buồn đau
Trong đêm khuya vắng ngắm trăng cao
Nổi buồn sâu lắng dâng trào mãi
Ta buồn không gấu cũng không sao..
Bạn đã không sai ở trong đề
Lòng tôi lắm lúc cũng nhiêu khê
Có khi hằng kia đau buồn tủi
Có lúc nàng vui với não nề...
Bụi bay vào mắt hằng nga
Có cay một chút sót xa cõi lòng
Đêm đông lạnh giá phòng không
Nhưng không buốt giá bằng lòng người ta...
Hằng nga có lúc buồn vui
Lúc đau lúc khổ bùi ngùi đắm say
Đố ai biết được đắng cay
Của hằng khi ấy đã phai chưa nào....
Anh nở đành lòng đến thế sao
Lòng em cay đắng đến nghẹn ngào
Ra đi chết lặng chiều hôm ấy
Không còn lưu luyến tình đã trao..
Biền Biệt tăm hơi bóng một người
Đàn kia buông khúc tận biển khơi
Gió đưa tình ấy vào dĩ vãng
Đoạn cuối cuộc đời mãi lìa đôi
Cánh nhạn xa bầy khóc thảm thê
Lòng đau ruột đứt lỗi câu thề
Ra đi là hết tình dạo ấy
Buồn câu biệt khúc dạ tái tê...
Nổi nhớ mênh mông tận cõi lòng
Đau buồn da diết́ cả biển đông
Hỡi người nơi ấy nào có thấu
Đời ta uất nghẹn có biết không
Lẻ bầy kêu thảm giữa trời đêm
Nước mắt chợt rơi ở bên thềm
Vỗ cánh tung bay trời cô quạnh
Lệ tràn khóe mắt ước môi mềm
Cách trở non sông không cách lòng
Đời người gan tất chắc vui không
Ta vui say đắm tình ảo mộng
Ta buồn chết lặng cõi trời đông...
Chuyện tình đã lở thuở hôm nào
Bao nhiêu ký ức lệ tuôn mau
Người đã không quên tình xưa cũ
Tôi về gom góp mảnh tình đau
Còn đâu ước hẹn của ngày nào
Chuyện tình xưa củ là trăng sao
Mêng mông trời đất là vũ trụ
Yêu là gì mà đắng biết bao
Vọng tưởng xa vời một bóng trăng
Còn đâu ơi hỡi dáng chi hằng
Đêm khuya trăng sáng ta thầm nhớ
Biền Biệt phương trời có thấu chăng
Ta đây thầm tưởng dańg trang đài
Mộng thầm liều rủ bóng hình ai
Đêm nay ta chuốt bầu tâm sự
Say đắm một đời men đắng cay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét