*167**VỘI***
***************
**thơ*mộng thường**
VỘI đến vội đi vội lỡ làng
VỘI hò vội hẹn vội sang ngang
VỘI yêu vội ghét rồi câm hận
VỘI cả một đời lệ chứa chan..
**25*06*15**
....bài họa mộng thường....:-)
Chớ vội làm chi mà phải đau
Làm cho ruột rối khẽ LỆ trào
Yêu mà vội vả mang sầu tủi
Hảy chờ tình thắm duyên sẽ trao
Khi yêu chớ có vội vàng
Để nàng suy nghĩ hỡi chàng đừng si
Yêu đi rồi hận rồi bi
Rồi đau rồi khổ lâm ly lệ sầu
Chầm chậm ta đi những bước dài
Cuộc tình như thế sẽ bền dai
Bên nhau se chắc tình yêu mãi
Đã có nhau rồi đôi trúc mai
Chầm chậm ta đi sẽ vững vàng
Nụ cười sẽ thắm khỏi lìa tan
Bên nhau đắm đuối chiều thu ấy
Khe khẻ diù nhau dưới trăng vàng
Đừng chờ đừng đợi mất thời gian
Yêu thương chi thế quá ngỡ ngàng
Yêu là cay đắng là oan trái
Hợp đó người ơi rồi sẽ tan
Hẹn nhé hẹn người đến kiếp sau
Hẹn rồi đã lở hẹn hôm nào
Hẹn đó xong rồi sao lỗi hẹn
Hẹn cả lòng mình khẽ bay cao
Người ơi ta có vội đâu . Mà
Yêu là cay đắng lần xót xa
Vội là tất cả điều ngang trái
Có vội đâu mà nên tỉnh ra
Phải vội thôi người để trái ngang
Không vội cho nên mới lỡ làng
Bây chừ phải vội không là ế
Nên đành phải vội kiếm một chàng ...
Haha
vội vã bên nhau vội vã rời
Vội vàng trách móc vội buông lơi
Vội say vội đắm rồi xa ngã
Vội vàng cất bước chẳng một lời
Chỉ vì vội vả mới đau buồn
Đêm nằm quạnh quẻ mới sầu buông
Mộng thường tan vỡ ta nào vướng
Bi lụy chi người tiễn tình luôn
Cuộc đời là vội mới sầu thương
Vội yêu vội ghét cũng lẻ thường
Chi bằng xét suy mà đừng vội
Vội vã bây chừ lệ vấn vương
Có vội đâu cũng lỗi câu thề
Người đi không lời từ giả thế
Để buồn bỏ lại những tái tê
Ta nào vội ..lẻ.bước lối về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét